KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 289

có sữa uống.
Người đó xách mấy thùng từ trên xe xuống hỏi:
- Umfundisi, tôi đặt đâu bây giờ?
Kumalo đứng ngẩn người ra, không thốt được lời nào. Bà vợ bảo:
- Đem vô phòng của Umfundisi trong giáo đường ấy.
Họ đem vô rồi, khi trở ra, người đó hỏi:
- Umfundisi có muốn nhắn gì ông uJarvis không?
Kumalo lắp bắp, ấp úng, chỉ ngón tay lên trời. Người đó bảo:
- Tixo sẽ phù hộ ông ta.
Kumalo gật đầu. Người đó nói tiếp:
- Tôi mới lại làm ở đó được một tuần. Nhưng ngày nào ông ấy bảo tôi chết
thì tôi sẽ chết.
Người đó lại trèo lên xe, cầm dây cương. Có vẻ kích thích, hân hoan, thích
thú nói:
- Thấy tôi ngồi xe này trở về nhà, nhà tôi sẽ tưởng rằng tôi đã được phong
chức Tỉnh trưởng.
Mọi người đều cười. Kumalo lúc này mới hết sững sờ, cũng cười nữa; con
người tầm thường này mà làm Tỉnh trưởng; Tỉnh trưởng gì mà ngồi xe bò
như vầy. Ông lại cười nữa: người lớn mà sao nói đùa như vậy nhỉ; ông lại
cười nữa vì nghĩ rằng em bé gia đình Kuluse đã sống được; ông lại cười
nữa khi nghĩ tới con người nghiêm khắc ít nói ở High Place. Ông quay vô
nhà, cười đến thắt ruột lại, làm cho bà vợ trố mắt ra nhìn.

Chú thích:
1. Nghĩa là: chú.
2. Người da trắng dù là nhỏ tuổi cũng không lễ phép chào người da đen dù
là già cả, có chức tước.
3. Có nghĩa là cậu chủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.