KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 298

ALAN PATON

KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU

Dịch giả: NGUYỄN HIẾN LÊ

Chương 4

Mấy ngày sau, các cây gậy vẫn còn nguyên ở chỗ cũ, nhưng không thấy
một người da trằng nào trở lại. Có tiếng đồn rằng sẽ xây một cái đập ở đó,
nhưng không hiểu được nước đâu để chứa cho đầy đập vì những dòng suối
nhỏ chảy qua khu đất của giáo đường nhiều khi cạn khô và không có mùa
nào thành một dòng suối lớn được. Người thân tín của Kumalo bảo ông ta
rằng: ông Jarvis đi Pretoria chắc là để lo công việc về mấy cây gậy đó, tức
công việc xây đập.
Thời gian trôi qua, mặt trời mỗi ngày vẫn mọc và lặn đều đều, Kumalo vẫn
cầu nguyện đều đều cho sự phục sinh của Ndotsheni.
Đứa con bé nhà Kuluse đã bình phục, và Kumalo lo công việc mục sư của
mình. Trường vẫn dạy học, các em vẫn học về các hạt giống, các loài cây,
về loại cỏ nào tốt nhất cho đồng cỏ, về loại phân bón nào tốt nhất, về thức
ăn nào tốt nhất cho bò. Ông ngạc nhiên thấy rằng mình mỗi ngày thêm
nóng ruột đợi Jarvis về để biết kế hoạch đã dự tính ra sao, và càng ngày ông
càng có cảm tưởng rằng chính ông là Jarvis, một mình ông Jarvis là có thể
thực hiện được phép mầu đó thôi.
Con dâu ông sung sướng được ở với ông bà, vì tính tình nàng nhu thuận,
dịu dàng, âu yếm. Đứa cháu nhỏ chơi với các trẻ khác, có đòi mẹ một hai
lần nhưng chẳng bao lâu nữa nó cũng sẽ quên mẹ đi. Không ai hỏi thăm về
Absalom cả, và nếu thiên hạ có thì thầm bàn tán với nhau trong nhà, thì họ
vẫn quý trọng ông Umfundisi già như xưa, không giảm chút nào.
Một hôm em trai da trắng phi ngựa tới và khi Kumalo thấy vui mừng gặp
lại cậu khách bé con này.
Em bảo:
- Tôi lại để nói tiếng Zulu đây.
Em từ lưng ngựa tụt xuống, quấn dây cương vào cái cọc. Em bước vô nhà
chững chạc như người lớn, chùi chân, cất nón rồi mới vô. Em ngồi ở bàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.