KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 313

- Bẩm, tôi hiểu ngài.
- Ông Kumalo ạ, nếu ông ở lại đây thì ông phải đảm đương nhiều gánh
nặng lắm. Không riêng cái điều ông Jarvis là người láng giềng của ông, rồi
đây sớm muộn gì ông còn phải xây cất lại giáo đường, tốn tiền và phải lo
lắng. Ông thấy đấy nó hư nát quá rồi.
- Bẩm vâng.
- Và tôi nghe nói rằng ông đã đưa người con dâu ông về đây ở, và cô đó sắp
tới ngày sanh đẻ. Ông nghĩ coi họ ở đây có tiện không? Lại ở nơi nào
không ai biết những chuyện đã xảy ra, có phần hơn chứ?
- Bẩm, tôi hiểu ngài.
Lúc đó có tiếng gõ cửa, đứa nhỏ đem bức thư lại nhà ông Jarvis đã trở về
đứng đó. Nó chìa một bức thư ra, Kumalo đỡ lấy, thư gởi cho mục sư
Kumalo ở Ndotsheni. Ông cảm ơn nó, khép cửa lại rồi trở về ngồi ở ghế để
nghe đức Giám mục nói tiếp.
Đức Giám mục bảo:
- Ông cứ đọc thư đi, ông Kumalo.
Kumalo mở thư ra đọc;
“ Umfundisi.
Tôi cảm ơn Umfundisi đã chia buồn với tôi và hứa cầu nguyện ở giáo
đường cho chúng tôi. Umfundisi đoán đúng đấy: nhà tôi biết hết những việc
đương làm và đã dự một phần lớn vào. Vợ chồng tôi vì nhớ người con trai
yêu quý của chúng tôi mà làm mấy việc đó. Một trong những ước vọng
cuối cùng cùa nhà tôi là xây cất một giáo đường mới ở Ndotsheni, để hôm
nào tôi sẽ lại cùng bàn với Umfundisi.
Chân thành…
James Jarvis. ”
“ Umfundisi nên biết rằng nhà tôi đã đau từ trước khi đi Johannesburg ”



Kumalo đứng dật nói bằng một giọng làm cho đức Giám mục ngạc nhiên:
- Thật là Thượng Đế đã sắp đặt cho cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.