KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 85

không có mục đích? Sự thực là chúng ta không biết chúng ta muốn gì cả, vì
chúng ta sợ cả hai cái đó. Và chúng ta còn do dự thì còn phải trả đắt cái an
tâm rất giả tạo là khỏi phải quyết định. Và giải pháp không phải là tăng
cường lực lượng cảnh sát để bảo vệ chúng ta mà đủ đâu: giải pháp đó chỉ là
tạm thời thôi.
( Vỗ tay ).

- Ông De Villiers, vậy ông cho rằng mở thêm trường học thì số thiếu nhi
phạm pháp sẽ giảm trong đám trẻ em bản xứ ư?
- Thưa ngài chủ tịch, tôi tin chắc như vậy.
- Ông De Villiers, ông có biết tỉ số trẻ em được đi học là bao nhiêu không?
- Thưa ngài chủ tịch, ở Johannesburg, không đầy bốn phần mười trẻ em
được đi học, mà trong số bốn em đó không có được một em học hết ban
tiểu học. Còn sáu em kia thì chỉ được hưởng sự giáo dục ở đầu đường xó
chợ.
- Thưa ngài chủ tịch, ngài cho phép tôi hỏi ông De Villiers một câu.
- Ông cứ hỏi, ông Scott.
- Ông De Villiers, theo ông thì ai phải gánh những phí tổn về giáo dục đó?
- Chúng ta phải gánh lấy. Nếu chúng ta đợi cho phụ huynh bản xứ đủ sức
gánh những phí tổn đó, thì chúng ta sẽ phải trả đắt hơn nữa bằng một cách
khác.
- Ông De Villiers, ông có nghĩ rằng cho chúng học thêm thì chỉ làm cho
chúng thành những kẻ phạm pháp thông minh hơn, tài khéo hơn không?
- Tôi tin chắc không phải vậy.
- Tôi xin kể một thí dụ. Tôi nuôi một đứa đầy tớ có bằng cấp tiểu học. Ra
vẻ dân thầy đàng hoàng lắm, cổ đeo cà vạt, mũ đội chếch trên đầu, chân đi
giầy kiểu mới nhất. Tôi đối đãi với nó tử tế, trả công nó hậu hĩnh. Vậy mà,
ông De Villiers, ông biết không, cái quân vô lại đó…

- Ông Jackson, phải sửa luật thông hành (2) cho gắt thêm.
- Tôi đã bảo rằng luật thông hành không công hiệu gì hết mà.
- Công hiệu chứ, nếu kiểm soát chặt chẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.