KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 13

Phải. Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi, tôi thầm nghĩ trong tiếng cười

chua chát. Cô ta đâu có biết. Cô ta không thể nào hiểu được tại sao
tôi lại khiếp sợ.

Tôi không phải ngâm mình trong nỗi sợ hãi lâu cho lắm. Cánh

cửa sập lại sau lưng cô y tá tóc vàng chẳng được mấy chốc thì lại mở
ra, rồi hai cảnh sát bước vào. Nhưng họ không phải là những sĩ quan
quản thúc hay cảnh sát ma túy. Điều đó làm tôi mừng rơn. Ít nhất
tôi cũng khá chắc chắn họ không phải cảnh sát ma túy. Hội kia
thường mặc quần jean áo phông, nhưng hai gã này lại mặc sơ mi
thắt cà vạt.

Gã đầu tiên bước vào là một tay vạm vỡ, cao ít nhất mét tám và

chắc nịch với vòng hai hơi phát phì. Mái tóc nâu vàng cùng bộ ria
mép lôi thôi lếch thếch. Gã thứ hai thì không cao bằng nhưng lại
to lớn theo kiểu cơ bắp. Gã này không có chút mỡ thừa nào. Tôi có
thể khẳng định là gã có tập tành, và còn tập cật lực nữa. Gã có mái tóc
đen, mắt đen, cùng một vẻ mặt đen tối chẳng kém. Cả hai đều
mang theo súng, phù hiệu và gài còng ở thắt lưng.

Nói cách khác, chỉ bằng việc bước vào phòng thôi, hai gã đó đã

khiến tôi, con bà nó, sợ khiếp vía.

“Cô Crawford”, gã vạm vỡ lên tiếng, “tôi là thám tử Ben Roth, còn

đây là thám tử Mike Abadie”. Gã hất đầu về phía gã tóc đen.
“Chúng tôi đến từ Sở cảnh sát St. Edwards, và sẽ rất lấy làm cảm
kích nếu cô có thể dành vài phút trả lời mấy câu hỏi của chúng tôi.”

“Tôi có cần luật sư không?”, tôi thốt lên. Hai gã nọ liếc nhanh

sang nhau. Ôi tuyệt quá. Cách mở đầu quá ngon. Giờ thì tôi giống
như đứa có tội rồi.

“Chuyện đó hoàn toàn tùy thuộc vào cô, cô Crawford”, thám tử

Roth nói. “Nhưng chúng tôi chỉ đến để xem liệu cô có chứng kiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.