KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 168

“Đồng ý, tôi cho là chuyện đó có vẻ cũng công bằng thôi. Chi phí

tang lễ có thể đắt kinh hồn... mà người còn sống phải chịu, chứ
không phải người đã khuất.”

Tôi chỉ gật đầu đáp lại. Bố con tôi đã hỏa thiêu mẹ sau khi mẹ

treo cổ tự tử. Chẳng có tang lễ gì. Đằng nào thì cũng chẳng ai thèm
đến.

“Chuyện như thế đã xảy ra với cái gã mất đầu trước đó”, Jerry

nói.

Tôi ngây người nhìn anh ta. “Chuyện gì đã xảy ra?” “Chẳng tìm

thấy bà con họ hàng gì, thế nên Riverwood nhận hắn rồi tổ chức
an táng từ thiện cho hắn.”

Tôi ngồi xuống mép bàn. Là cái gã đã chết trong khi tôi lăn lộn

trên đường, phê như con tê tê. Có thể tôi sẽ moi được ít thông tin từ
Jerry. “Vụ đó là sao?”, tôi hỏi. “Nó xảy ra ngay trước khi tôi bắt đầu
làm việc ở đây. Hắn là ai?”

“Hắn được xác nhận là Adam Campbell, sống trong một lều

câu cá ở cuối đường Sweet Bayou.” Rồi anh ta nhún vai. “Viết bài
cho các tờ tạp chí về chủ đề công nghệ, thể loại đó. Hàng xóm bảo
hắn là người tử tế. Có một thiếu niên bị lạc ở đó hai tháng trước và
Adam đã để các đội tìm kiếm sử dụng nhà và sân của mình làm cơ sở
hoạt động. Còn nấu ăn cho họ nữa - những nồi mướp tây, tôm
đồng, jambalaya to bự. Tôi nghĩ tất cả mọi người đều thất vọng
khi tìm thấy thằng lỏi con khốn kiếp kia vẫn sống nhăn và khỏe
mạnh.” Nụ cười thoáng qua trên môi anh ta.

“Nếu hắn tử tế đến thế thì tại sao chẳng có người nào đứng

ra sắp xếp một tang lễ thực sự?”, tôi cau mày hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.