KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 202

chẳng quen với mấy cái trò công khai bày tỏ tình cảm hơn bất kỳ ai.
Nếu không ngủ với tớ thì đừng có chạm vào tớ.

Tôi xử lý nốt miếng bánh và tách chocolate nóng, rồi theo

Derrel vào trong căn hộ cùng với cái cáng và túi đựng xác.

Không có dây hiện trường phạm tội hay sổ ra vào gì, mà chỉ có một

cảnh sát ở cửa dẫn bọn tôi đi thẳng vào phòng ngủ sau nhà. Tôi để cái
cáng trong sảnh rồi cầm túi đi theo Derrel.

Bọn tôi đang ở trong một căn hộ đầu phía Nam Tucker Point,

trong một khu phức hợp tự quảng bá cho mình bằng những từ ngữ
như kiểu “xa hoa” và “cao cấp”. Qua cửa sổ phòng ngủ, tôi có thể
thấy dòng sông Kreeger, còn trên đường lên đây, tôi đã thấy ở
tầng trệt của khu chung cư này có một lối đi dẫn đến một khu
bến riêng tư - điểm đỗ của một con thuyền với kích thước khiêm
tốn.

Khu chung cư này có mọi đặc trưng hiện đại - trang thiết bị bằng

thép không gỉ, sàn gỗ, quầy đá hoa cương. Nội thất trong phòng
ngủ thì chắc chắn và tao nhã, tất cả đều bằng gỗ sồi sậm đồng
bộ, không giống như những lựa chọn tằn tiện lôm côm ở nhà tôi. Bộ
chăn ga gối bằng vải kim tuyến màu đỏ vàng tráng lệ trông đắt
tiền kinh người, nhưng ngay lúc này lại đang vương vãi chất nôn
mửa và bọt dãi.

Nhưng ít ra cũng không phải là chất nôn mửa gồm trứng-và-

bánh-thịt-muối.

Nguồn cơn của chỗ chất nôn mửa ấy đang nằm nghiêng, mắt

nhắm hờ và đục ngầu vì đã chết. Cô ta trông khá trẻ - có lẽ ngoài
hai mươi lăm đến ba mươi tuổi. Xinh xắn và thanh mảnh, cô ta có
mái tóc nâu dài chấm vai khẽ điểm xuyết vài lọn highlight màu đỏ
và vàng, các sợi tóc xoăn ngoằn nghèo xuyên qua bãi nôn mửa đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.