KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 244

thể nghĩ ra cách diễn đạt điều mình muốn nói.

“Cái kiểu họ gạt cô đi vì cô không phải là người trong bọn chứ gì?

Và trong trường hợp của cô thì chuyện cô có tiền án lại chẳng giúp
ích thêm gì, bởi trong ánh mắt của những thằng ngu như Mike thì
sự kiện đó làm cô bị xếp dưới hắn đến vài bậc.”

Tôi đỏ mặt khi bị nhắc đến quá khứ và Derrel khẽ cốc bút lên

đầu tôi. “Thôi đi nào. Cô là một cô bé thông minh. Những ai quan
trọng đều nhận ra điều đó. Mike là thằng khốn. Hơn nữa”, anh
ấy hất đầu về phía cái xác trên mặt đất, “cô đã tiết kiệm cho
anh cả đống việc. Anh sướng rơn lên được ấy chứ”.

Tôi không biết phải đáp lại những lời ấy như thế nào, nhưng lại

được cứu nguy bởi một cơn náo động nho nhỏ từ đầu hồ phía nam.
Tôi nhìn qua bên đó và thấy hai cảnh sát mặc sắc phục cùng với
một phụ nữ dắt chó, trông tất cả đều có vẻ khá hài lòng về điều
gì đó. Tôi nhận ra người phụ nữ chính là người dắt chó có mặt ở hiện
trường vụ mất đầu lần trước. Marianne, bạn gái của Ed.

“Anh sẽ quay lại ngay, Angel”, Derrel nói. “Trừ khi cô cần giúp

đưa cái xác này vào túi?”

Tôi lắc đầu. “Em tự xử được vụ này.” Tôi đã học được mẹo lăn thi

thể vào trong túi từ tuần đầu tiên. Tôi thậm chí chẳng cần phải
dùng đến siêu sức mạnh của thây ma nữa kìa.

Derrel nháy mắt chào tôi, rồi đi thẳng về phía mấy thám tử.

Tôi cúi người và chuẩn bị quấn cái khăn quanh cần cổ của Zeke.
Thế nếu Zeke không phải kẻ vô lại ấy thì là ai chứ? Tôi tự hỏi trong
cơn giận dữ bất an. Hay có lẽ tôi đã sai trong toàn bộ vấn đề này.
Kang bảo không có quá nhiều thây ma, vậy khả năng hai thây ma
cùng bị gặp rắc rối với não trong cùng một khu vực là bao nhiêu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.