KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 246

chưa. “Bọn tôi đã đi thử xem có tìm được đầu của anh chàng tội
nghiệp này không, nhưng thay vào đó lại dò dẫm qua một khu vực
cắm trại nhỏ, chắc là nơi gã đang sống.” Cô ta lắc đầu. “Thật là
một chuyện kinh khủng.” Cô ta kéo dây buộc và con chó ngoan ngoãn
quay về cạnh chủ.

Chậc, giờ thì tôi biết Zeke sống ở đâu rồi. Nhưng không có

nghĩa là điều đó còn quan trọng nữa. “Ừ, tôi nghĩ hội cảnh sát đang
hoảng hốt”, tôi nói, nhẹ cả người vì giọng nói chẳng thể hiện chút
choáng váng nào mình cảm thấy trước đó. “Tôi đoán họ đang nghĩ
đó là một tên giết người hàng loạt.”

Marianne xoa hai cánh tay. “Tôi bắt Ed phải ở lại chỗ tôi hằng

đêm kể từ khi cái xác lần trước được tìm thấy quá gần chỗ tôi ở.”
Thế rồi cô ta cười toe toét. “Mặc dù điều đó cũng không phải là
thay đổi gì lắm so với thường lệ. Anh ấy có một căn hộ khá ổn ở
Longville, nhưng nó được trang bị đồ đạc cứ như là ký túc xá ấy.
Trong khi tôi thực ra có những thứ ngớ ngẩn như kiểu giường, ghế
hay đi văng.”

“Và hy vọng là một cái tủ lạnh cỡ bự nữa”, tôi nói, nghĩ đến khả

năng ăn uống không thể tin được của Ed, rồi cảm thấy ngớ ngẩn
khi nói ra điều đó, vì có lẽ Marianne không hiểu tôi nói thế là ý gì.

Tôi nhẹ cả người khi cô ấy cười rú lên, mặc dù cũng nhanh chóng

bịt miệng lại và nhìn quanh với vẻ áy náy. “Eo ôi, nhìn tôi cười hi hi
cạnh một xác chết kìa. Mọi người sẽ bắt đầu nghĩ rằng tôi thật
tồi tệ và lạnh lùng. Nhưng đúng là tôi có một cái tủ lạnh cỡ bự. Anh
chàng ấy ăn uống cứ như chẳng biết trời đất gì ấy! Nếu ăn
giống kiểu của anh ấy thì tôi đã nặng cả tấn rồi!”

Có người gọi tên Marianne và cô ấy xoay đầu lại. Tôi nhìn theo

thì thấy Ed đứng ở trên đỉnh bờ đất. Anh ta vẫy tay chào tôi và tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.