KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 309

nhiều hơn những gì kiếm được ở Viện Kiểm thi trong cả năm đày
đọa ấy chứ. Rồi em sẽ không phải làm việc ở đấy nữa.”

Anh ta cười khùng khục. “Và em sẽ không phải bốc mùi như xác

chết nữa.”

Những lời Randy nói như xô đá lạnh. Tôi hít vào một hơi run rẩy.

Làm sao tôi dám cân nhắc chuyện này chứ? Tôi có thể mất tất cả.

, Randy nói đúng. Tôi cần nghĩ cho bản thân.

“Em nhớ có lần thằng chiến hữu khác của anh lôi em vào một

vụ cực ngon”, tôi nói. “Em không thể thua. Nhớ không? Năm trăm đô
và em có con xe thực chất là mới toanh.” Tôi nhìn thẳng vào Randy
bằng ánh mắt khắc nghiệt. “Nhớ chuyện đó không? Có nhớ em đã
vào tù không?”

Randy nhăn mặt. “Ừ, chậc, vụ đó thật xui tận mạng.

Chuyện gì có thể sai lầm đều thế cả.”

Tôi lắc đầu. “Không, sai lầm đầu tiên là em đã tin vào một

chuyện thuận lợi đến không thể xảy ra được như thế.”

Randy thở hắt ra đầy cường điệu. “Chuyện xui xẻo vẫn xảy ra

mà, nhưng lần này...”

“Không, Randy ạ!”, tôi cắt ngang. “Chuyện xui xẻo không chỉ đơn

giản xảy đến. Phải có người đưa ra quyết định ngu xuẩn trước. Và
anh biết không? Vô tình em lại thích công việc hiện tại.”

Nỗi tức giận làm mắt anh ta tối lại. “Nghe này, Angel, anh đã

phải chịu đựng rất nhiều trò khốn kiếp thần kinh của em trong
mấy năm qua rồi. Anh đã cho em không gian chết tiệt mỗi khi em
cần, và lắng nghe em rên rỉ về chuyện ông bà già nhà em quá kinh
khủng. Em đang hơi ích kỷ đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.