KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 310

“Ích kỷ?” Lời nói nổ bung từ tôi. Tôi nhận thấy những người

ngồi gần đã quay lại nhìn, nhưng tôi chẳng quan tâm. “Lạy Chúa,
Randy, nếu bị bắt thì em sẽ vào tù đấy! Anh có thèm nghĩ đến
chuyện ấy không?”

“Đừng chơi cái trò đạo đức giả ấy với anh”, anh ta nhạo báng.

“Clive bảo đã gần hai tháng rồi em không mua gì từ lão ấy cả. Mà
chẳng đời nào em cai được và không dùng thuốc nữa. Thế nên anh
biết là em đã thó thuốc khi làm việc. Vấn đề là gì chứ? Em đang
tự mình bán chỗ thuốc ấy rồi à? Em đếch thèm xì ra ít nào cho
anh sau tất cả mọi thứ anh đã làm cho em chứ gì?”

Cơn thịnh nộ nổ bung trong tôi, chói lóa và nóng rực.

“Đệch mợ nhà anh dám buộc tội tôi chuyện đó”, tôi nói, giọng hạ

thấp đầy dữ dội. “Tôi chưa từng thó cái gì khi làm việc, đặc biệt là
thuốc. Tôi không còn chơi thuốc nữa. Tôi đang cố xoay chuyển
cuộc đời. Có thể anh không hiểu được, nhưng đó chẳng phải vấn đề
của tôi, và tôi sẽ không để anh kéo tôi chìm xuống nữa.”

Randy cười rú lên. “Tôi á, tôi kéo cô xuống á? Nghe hoành tráng

đấy cưng. Trời ạ, cô đã trở thành đứa lỏi con ngạo mạn khốn kiếp.
À ừ, cô là tấm gương đức hạnh chết tiệt. Có phải đó là lý do mà cô
phắn đi và phang nhau với cái thằng cô gặp ở Pillars, vào lần cuối
cùng chúng ta ở đó không? Cô thịt được từ nó bao nhiêu hả?”

Tôi trố mắt nhìn anh ta. “Anh đang nói cái quái gì thế?” Randy

nheo mắt lại. “Khi cô bỏ đi cùng cái thằng mất dạy đã mua đồ
uống cho cô suốt buổi tối hôm ấy, tôi đã ra ngoài xem cô có làm
sao không và thấy cái mông của cô lả lướt khắp người nó. Cô nói với
tôi là cô muốn được cầm lái để chơi cho đã đời. Rồi cô với thằng
kia phắn đi trên chiếc Porsche của nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.