KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 313

S

CHƯƠNG 32

au khi kiểm tra thùng xốp giữ lạnh để đảm bảo mọi thứ vẫn còn
đông cứng, tôi đánh xe đến bệnh viện.

Tình nguyện viên ở bàn tiếp tân già đến trăm tuổi xì ra lời

hướng dẫn tệ nhất từ trước đến giờ, nhưng sau hàng cơ số
lần rẽ sai hướng và một lần bị cô hộ lý xinh xắn chất vấn,

cuối cùng tôi cũng tìm được phòng lưu trữ hồ sơ. Dù phải trả phí
copy, nhưng mười phút sau, tôi đã có một chồng giấy tờ bao gồm
tất cả hồ sơ, biểu đồ và báo cáo từ lần viếng thăm bệnh viện hai
tháng trước.

Quay lại xe, tôi mở máy điều hòa, ngả ghế ra sau và bắt đầu

xáo qua đống giấy tờ. Thấy chút thất vọng khi chẳng có quá
nhiều thứ đáng ngạc nhiên. Tôi muốn tìm một loại xác nhận nào đó
cho thấy ký ức của mình không hoàn toàn điên rồ, hay cái giả thiết
cứ cấu chí tôi là sai lầm, nhưng ý chính của hồ sơ lại là tôi được
đưa vào viện vì một cơn sốc thuốc rõ rệt. Chẳng có thương tích nào
được ghi nhận.

Tôi ngả người ra sau ghế, chớp được hình ảnh của mình trong

gương chiếu hậu. Tôi hầu như không nhận ra chính mình, nhưng
theo cách tương đối tốt. Mái tóc thường bù xù được chải tương đối
gọn gàng. Tôi không trang điểm, song thay vì trông như con chết
trôi, tôi lại khá... tươi tắn. Tôi thử mỉm cười và kết quả đem lại
khiến tôi cảm thấy một niềm vui sướng kỳ cục. Đương nhiên, lúc
này tôi đang tràn trề năng lượng não, nhưng kể cả không như thế,
trông tôi vẫn chẳng đến nỗi tệ. Thực ra là khá ổn. Ồ, lần cuối
cùng tôi nhìn vào gương và thấy tự hào trước những gì mình thấy là
khi nào nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.