KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 344

“Đi. Biến ngay”, tôi gầm lên. “Tôi không bao giờ muốn gặp lại

anh nữa. Và nếu anh còn giết thêm một thây ma nào, tôi sẽ săn
lùng và ăn thịt anh. Rồi tôi sẽ giết anh.” Hây. Đôi khi tôi cũng hài
hước vô đối.

Ed thốt lên một âm thanh lắp bắp gì đó, rồi xoay người và co

giò chạy biến về phía rừng cây. Anh ta vấp chân vài lần, nhưng
rồi loạng choạng lấy lại thăng bằng và chạy tiếp. Sau vài phút, âm
thanh Ed băng qua thảm cây bụi tắt dần. Tôi hy vọng anh ta sẽ lao
vào mấy thảm thường xuân độc trên đường chạy trốn. Sau đó là bụi
cây gai. Rồi có thể là một tổ ong bắp cày.

Một tiếng ùng ục phát ra từ phía Marcus và tôi từ bỏ ngay khao

khát muốn truy đuổi Ed vừa thoáng xuất hiện. Tôi vội chạy tới rồi
ngồi thụp xuống cạnh anh. Mắt anh mở to, nhưng có vẻ như anh
chẳng nhìn thấy gì cả.

“Ôi cưng, anh te tua rồi”, tôi lẩm bẩm. Tôi biết anh cần gì. Thật

không may, tôi đã chén sạch chỗ não dự phòng mang trên người
trong cuộc đối đầu hoành tráng với Ed - Kẻ Săn Lùng Thây Ma.

Tôi nhanh chóng và điên cuồng lục qua cabin xe tải rồi đến túi

quần túi áo của Marcus, nhưng không sao tìm được chìa khóa xe tải.
Điên quá. Chắc vẫn còn trong túi Ed rồi.

Sao cũng được. Tôi vẫn khỏe vô đối và nhanh chẳng kém. Mà chỗ

này cách nơi để xe cũng chỉ chưa đến nửa cây số thôi.

Tôi quay lại với anh chàng Marcus đang rên rỉ. “Được rồi, cậu bé

to xác, đi nào!” Tôi nắm lấy cổ tay Marcus để kéo anh thẳng người
dậy. Marcus lắc lư và hẳn sẽ ngã vật ra nếu tôi không ôm lấy anh.
Nỗi lo lắng xuyên qua tôi. Viên đạn đã gây thương tích đến mức
nào rồi? Nếu tôi cho anh ăn não, liệu mọi thứ trong đầu anh có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.