KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 36

Tôi đã phải cố kìm để không nhe răng cười nhăn nhở khi mặt

Nick trắng bệch rồi trở nên sưng sỉa. “Hôm ấy tôi bị yếu bụng”,
hắn lầm bầm. Bác sĩ Leblanc khẽ nháy mắt với tôi mà Nick
không thấy được, rồi nhanh chóng quay đi và tiếp tục kiểm tra cái
xác.

Nỗi căng thẳng trong tôi dịu xuống mức độ hợp lý hơn. Ít nhất

thì, nếu cuối cùng tôi nôn ọe ra đây thì đó cũng chưa phải là ngày
tận thế.

“Vậy, ơ, phần lớn mọi người làm thế nào để có được công việc ở

đây ạ?” Tôi hỏi, cố tỏ ra vẻ tỉnh bơ và không có một chút tò mò điên
cuồng nào đối với cái nguyên nhân khỉ gió khiến tôi vớ phải công
việc kỳ dị này.

Bác sĩ Leblanc nhún vai. “Thường thì mọi người chỉ đến xin việc,

thế thôi. Một khởi đầu tốt đẹp cho những ai có hứng thú với công
việc điều tra tội phạm hoặc nghiên cứu về ngành pháp y.” Ông hất
đầu về phía Nick trong khi hắn nở nụ cười kiêu ngạo. “Nhưng đôi
khi Viện trưởng bảo tôi là ông ấy thuê ai đó, thường là ân huệ cho
một chiến hữu hay một người ủng hộ nào đó trong lĩnh vực chính
trị.” Mắt ông thoáng liếc về phía tôi trước khi lại dán vào tập
giấy. “Cháu được giới thiệu từ người có cấp bậc khá cao đấy.”

Tôi vật lộn để kiểm soát vẻ mặt, Bác đang giỡn chơi với cháu đấy

à, mà tôi biết là đang lộ rõ. Được giới thiệu từ cấp cao? Tôi á? Làm
thế quái nào lại có một chính trị gia mày tao chi tớ của Viện trưởng
biết được tôi là ai cơ chứ?

Tôi có thể cảm thấy mắt Nick dán vào mình, chắc chắn là

đang cố đoán xem tôi có mối quan hệ gì đặc biệt.

Này đụt, nếu anh đoán ra được thì cho tôi biết với nhá. Tôi nghĩ.

Tôi cũng ú ớ giống anh thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.