KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 57

thường thấy.

“Chào cưng”, anh ta nói, chùi tay lên một chiếc giẻ. “Không nghĩ

sẽ gặp em ở đây sớm thế.”

Tôi khựng lại cau mày. “Vì sao?” Tôi hỏi, ngay trước khi một ký ức

khác bung ra. Bọn tôi đã cãi vã gì đó vào cái đêm tôi bị sốc thuốc,
mặc dù tôi chẳng nhớ được cái cóc khô gì về nội dung cuộc cãi vã.
Chắc cũng không quá nghiêm trọng vì anh ta đâu có xử sự như kiểu
vẫn còn tức giận hay gì đó tương tự. Nhưng bọn tôi chưa bao giờ cãi vã
về bất kỳ chuyện gì lớn lao. Đương nhiên bọn tôi có tranh cãi,
nhưng luôn là những thứ vớ vẩn ngu xuẩn, như kiểu tôi nổi cáu vì anh
ta chú ý quá nhiều đến cái váy ngắn cũn cỡn của Ida Miller, hay
anh ta nghĩ tôi đang phang nhau với tất cả những gã liếc nhìn tôi.

Randy khẽ nhún vai thờ ơ. “Sau sự việc ở quán Pillar hôm nọ”, anh

ta nói, xác nhận ký ức của tôi về một trò cãi vã nào đó. “Anh thấy lo
cho em.”

Tôi ghìm lại để không hỏi anh ta xem vì cái quái gì mà anh ta

không gọi cho tôi trong mấy ngày vừa rồi nếu thấy lo cho tôi. Tôi
đang vui vẻ. Chắc cú là tôi không muốn bỏ qua vụ cãi vã này chỉ để
nhảy vào một vụ khác.

Thay vào đó tôi nói, “Bận. Có công việc mới. Đi làm được gần một

tuần rồi”.

“Ngon”, Randy nói rồi ôm tôi. Người anh ta có mùi thuốc lá

cùng dầu mỡ. Mùi cần sa thoang thoảng bám lấy anh ta và tôi cảm
thấy tâm trí mình tập trung vào thứ mùi ấy. Một tia bực bội thoáng
lướt qua khi tôi thấy anh ta không hỏi han gì về công việc. Thế
nhưng, tôi là nữ hoàng của mức lương tối thiểu. Chắc anh ta cho
rằng tôi đang làm việc ở một cửa hàng tiện dụng vớ vẩn khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.