KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 61

thôi. Nếu bọn tôi cứ tiếp tục đào xới những gì đã xảy ra ở quán bar
thì chắc hẳn thể nào cũng lại cãi nhau.

“Ờ, nhờ thằng cha sĩ quan quản thúc của em”, tôi nói sau một

giây thầm cào cấu tìm câu trả lời. Không hoàn toàn chắc chắn vì
sao, nhưng tôi không muốn kể cho Randy nghe sự thật về toàn bộ
câu chuyện. Có lẽ vì nếu kể hết, anh ta sẽ muốn tôi giải thích, mà
tôi lại chẳng biết phải giải thích chuyện đó ra sao. “Một công việc kỳ
quặc, nhưng cũng khá hay. Thậm chí còn có lợi nữa.” “Thế cơ đấy.”

Tôi gật đầu. “Sau ba tháng em sẽ có bảo hiểm y tế, và nếu làm

được mười năm, em sẽ được đưa vào kế hoạch nhận lương hưu.”

Randy cười vang. “Cái ngày em duy trì được công việc trong mười

năm là ngày anh sẽ mọc ra một con cu dài ba tấc.”

“Đồ khốn”, tôi đáp trả. “Anh nói như thằng hâm dở ấy. Hơn

nữa, anh là người gợi chuyện.”

Randy cười toe toét và đấm nhẹ lên cánh tay tôi. “Anh biết, đó là

lý do anh nói như thế. Em và anh, bọn mình quá giống nhau. Bố
khỉ, anh sẽ sốc nếu em có thể giữ công việc này đến lúc nhận được
bảo hiểm y tế.”

Tôi quắc mắt. “Cảm ơn anh vì đã tin tưởng em đến thế.” “Ôi

thôi nào, Angel, phấn khởi lên đi. Không phải như thế đâu. Em
thích làm những việc của mình nhiều đến nỗi không thể dính lấy
một công việc quá lâu, thế thôi.”

Và việc của tôi là cái quái gì? Dù là gì thì cho đến nay, nó cũng

chỉ là thứ chó chết.

“Loại cần sa này chả ra cái khỉ gió gì”, một lúc sau tôi tuyên bố,

dập tắt phần còn lại của điếu thuốc. Thường thì tôi sẽ tận dụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.