KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 80

Derrel gật đầu. “Trước tiên phải đếm toàn bộ số thuốc viên và

vào sổ đã, nhưng đúng thế, chúng sẽ bị tiêu hủy. Đâu thể đưa chỗ
thuốc này cho người nào khác.”

“Đã hiểu.” Tôi ném cho Derrel thứ mà tôi hy vọng là một nụ cười

hờ hững. “Được rồi, sẽ quay lại ngay.”

Tôi vội vàng quay ra chỗ chiếc Durango và mở cốp sau. Có một

cái hộp an toàn bằng kim loại ở đó, và tôi nhanh chóng soát qua
đống chìa khóa để tìm ra chiếc mở được cái hộp. Tôi dừng lại ngó
cái túi trên tay. Không thể đưa chỗ thuốc này cho người nào khác?
Nhịp tim của tôi đập thình thịch khi nhìn nhanh mấy chai thuốc
trong túi. Tôi chẳng thể nhận ra hầu hết các tên thuốc. Thuốc
đau tim gì đó, tôi cho là vậy. Có mấy loại thuốc an thần, và thậm
chí còn có một đơn thuốc cho chứng rối loạn của tôi nữa. Và cả
Xanax. Một chai nguyên xi luôn, và tôi biết thứ này là đồ thật.

Cơn đói lại cào cấu tôi. Có lẽ Xanax sẽ khiến nỗi thèm khát điên

cuồng đó biến mất, hay ít nhất cũng xua bớt cơn đói ngu xuẩn
này đôi chút. Có phải tôi định lấy chỗ thuốc này để bán hay gì đâu.
Như thế tôi sẽ là đồ ngu. Tôi sẽ bị tù mọt gông vì một chuyện như
thế.

Tôi đứng đó với cái túi trên tay, cảm thấy miệng khô khốc. Hít

vào thật sâu, tôi lôi lọ Xanax ra, xoắn cái túi lại và nhét nó vào trong
hộp. Tôi định đút lọ thuốc vào túi quần, nhưng rồi dừng lại. Sẽ
thế nào nếu Derrel đã ghi lại tên các loại thuốc rồi? Ngay cả nếu
chưa thực sự đếm số thuốc thì anh ấy chắc chắn sẽ nhận thấy
thiếu mất nguyên một lọ.

Mình đúng là đồ trẻ con, tôi quắc mắt nghĩ thầm. Và giờ thì

mình đã đi lâu quá rồi. Anh ấy sẽ biết có chuyện gì đó xảy ra.
Chắc cú là mình sẽ bị vùi dập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.