KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 114

chồng ốm thập tử nhất sinh của mình, trong khi bác gái của A. chuẩn bị đi
Paris để thăm đứa cháu nội đầu tiên, đứa con gái mới sinh của cậu con trai
duy nhất. Tất cả mọi việc, dường như, đã thực sự trở thành vấn đề của sống
và chết. Ở điểm đấy, A. đột nhiên nhận ra mình đang nghĩ (có lẽ vì ông
ngoại luôn làm anh nhớ về W.C. Fields) về một cảnh trong phim của Fields
làm 1932, Million Dollar Legs:Jack Oakey chạy điên cuồng để bắt kịp một
chiếc xe ngựa chở khách đang khởi hành và nài xin người lái xe dừng lại;
“Đó là vấn đề sống chết!” anh gào lên. Và người lái xe bình thản và cay độc
trả lời: “Có vấn đề nào mà lại không như thế?”

Trong cuộc họp gia đình ấy, A. có thể nhìn thấy nỗi sợ hãi trên khuôn mặt

ông ngoại. Có một lúc ông cụ bắt gặp ánh mắt anh và chỉ lên bức tường
đằng sau bàn làm việc của vị bác sĩ, treo đầy những bằng khen, chứng chỉ
được đóng khung, giải thưởng, bằng cấp và giấy chứng nhận rồi gật đầu hiểu
biết, như thể muốn nói, “Khá ấn tượng, nhờ? Gã này sẽ chăm sóc tốt cho
ông đây.” Ông cụ lúc nào cũng được thuyết phục bởi những trò khoe khoang
này. “Ông vừa nhận được một lá thư từ chủ tịch ngân hàng Chase
Manhattan,” ông sẽ kể vậy, cho dù trên thực tế chẳng có gì nhiều hơn một lá
thư theo mẫu. Tuy nhiên, ngày hôm ấy ở văn phòng bác sĩ, A. thấy đau đớn
khi nhìn thấy: sự từ chối nhận ra điều đang đập thẳng vào mắt mình của ông
cụ. “Tôi thấy tất cả những việc ấy đều tốt, bác sĩ ạ,” ông ngoại anh nói. “Tôi
biết anh sẽ lại giúp tôi khỏe mạnh hơn mà.” Và nữa, gần như trái ngược với
mong muốn của mình, A. thấy ngưỡng mộ khả năng của sự mù lòa này. Sau
đó trong ngày hôm ấy, anh giúp ông ngoại đóng đồ vào một cái túi để đưa
tới bệnh viện. Cụ già thảy ba bốn món đồ làm ảo thuật vào trong túi. “Tại
sao ông phải mang theo mấy thứ ấy?” A. hỏi. “Để ông có thể giải trí cho
mấy cô y tá,” ông ngoại anh trả lời, “phòng khi mọi thứ chán quá.” A. quyết
định ở lại căn hộ của ông ngoại trong suốt thời gian ông anh ở bệnh viện.
Nơi đó không thể bị bỏ trống (ai đó phải trả hóa đơn, nhận thư từ, tưới nước
cho cây), và nó quá mức thoải mái so với căn phòng ở phố Varick. Hơn tất
cả, cần giữ lấy một ảo tưởng rằng ông cụ sẽ quay trở lại. Cho đến khi cái
chết xảy ra, luôn có khả năng là sẽ không có cái chết, và cơ hội đó, dù chỉ
mong manh, vẫn phải được chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.