KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 115

A. ở lại căn hộ ấy trong sáu hoặc bảy tuần lễ tiếp theo. Đó chính là nơi mà

anh vẫn thường tới thăm từ những ngày đầu đời: tòa nhà cao, lừng lững, có
hình dáng lạ lùng đứng ở góc Central Park South và Columbus Circle. Anh
tự hỏi thời còn bé anh đã dành ra bao nhiêu giờ đồng hồ nhìn ra dòng xe cộ
khi chúng chạy vòng quanh bức tượng Christopher Columbus. Qua chính
những ô cửa sổ ở tầng sáu ấy anh đã quan sát những đoàn diễu hành mừng
ngày lễ Tạ ơn, thấy việc xây dựng Colosseum, dành hết cả buổi chiều đếm
số lượng người khi họ đi bộ dọc con phố bên dưới. Giờ anh đang được vây
quanh bởi chính nơi này, với cái bàn điện thoại kiểu Tàu, bầy thú làm xiếc
làm bằng thủy tinh của bà ngoại và cái máy giữ ẩm cũ kỹ. Anh đã bước
thẳng về thời thơ ấu của mình.

A. tiếp tục hy vọng về chuyện tái hợp với vợ anh. Khi cô đồng ý tới ở tại

căn hộ trong thành phố với con trai, anh cảm thấy có thể một cơ hội thực sự
sẽ đến. Cắt khỏi những thứ vật dụng và mối quan tâm của đời riêng mỗi
người, họ có vẻ như ổn định yên bình với không gian trung tính này. Nhưng
không ai trong hai người sẵn sàng đi đến thừa nhận đây không phải là một
ảo tưởng, một hành động của ký ức kết cặp với một hành động của niềm hy
vọng không có cơ sở.

Mỗi buổi chiều A. lại đi tới bệnh viện bằng cách đi hai chuyến xe bus,

dành ra một hoặc hai giờ cho ông ngoại, và rồi trở về bằng hành trình y hệt.
Lịch trình ấy kéo dài trong khoảng mười ngày. Rồi thời tiết thay đổi. Một
trận nóng khốn khổ ụp xuống New York, và thành phố trở thành cơn ác
mộng của mồ hôi, kiệt sức, và tiếng ồn. Không thứ gì trong số đó có lợi cho
cậu bé con (bị nhốt trong căn hộ với cái máy điều hòa nhiệt độ kêu khè khè,
hoặc đi thơ thẩn dọc các con phố đầy hơi nước với mẹ), và rồi khi thời tiết
không chịu thay đổi (độ ẩm đạt mức kỷ lục trong nhiều tuần lễ), A. và vợ
anh quyết định rằng cô và cậu bé con nên quay trở lại vùng nông thôn.

Anh ở lại căn hộ của ông ngoại một mình. Ngày hôm nay là sự lặp lại của

ngày hôm trước. Nói chuyện với các bác sĩ, chuyến đi đến bệnh viện, thuê
rồi sa thải các y tá riêng, lắng nghe những phàn nàn của ông ngoại, chỉnh lại
chiếc gối dưới đầu ông. Luôn có một cơn rùng mình chạy xuyên qua anh
mỗi lần anh liếc vào cơ thể trần trụi của ông cụ. Những cánh tay cẳng chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.