KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 122

trong khoảnh khắc sợ hãi đó anh đã trở thành, một lần và mãi mãi, cha của
con anh. Dịch bốn mươi hoặc xấp xỉ mảnh viết của Mallarmé có thể là điều
chẳng có mấy ý nghĩa, nhưng trong tâm trí anh nó tương đương với việc đưa
ra lời tạ ơn với sự sống của con trai mình. Một lời tạ ơn gửi tới cái gì? Có
thể là không gì cả. Tới nhận thức của anh trước sự sống. Tới sự hư vô của
thời hiện đại.

Con có thể,
với đôi bàn tay bé nhỏ,
kéo cha vào chung huyệt mộ
…con có quyền…
cha người theo con, cha để mặc mình bị cuốn theo
…nhưng nếu con muốn, cả hai chúng ta
thì hãy trở thành…
đồng minh, một vị thần, cao cả…
và phần đời còn lại của cha Cha sẽ dùng để…
không - không thể làm gì với những cái chết vĩ đại…
…chừng nào chúng ta còn sống, con sẽ sống…
trong chúng ta chỉ khi nào chúng ta chết thì nó mới chết…
và những tiếng chuông của Tử thần sẽ gióng lên vì con
cánh buồm hoa tiêu dòng sông, sự sống của con đi qua, trôi theo
Mặt trời lặn
và gió
giờ biến mất, và
gió của hư vô đang thổi (ở đây, sự hư vô của thời hiện đại)
cái chết – khẽ thầm thì - cha không là ai cả - cha thậm chí không biết

mình là ai (với những kẻ chết mà không biết họ đã chết -, hay thậm chí họ
không chết

…vì trẻ em
ít nhất
… hay
các anh hùng - đột ngột
chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.