KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 123

về mặt khác vẻ đẹp của cha được tạo nên từ những khoảnh khắc cuối

cùngkhuôn mặt xinh đẹp sáng sủa – chắc hẳn là cha, mà không có chính
cha…

Ồ! con hiểu rằng nếu cha bằng lòng sống – để dường như quên lãng con

– đó chỉ là cách nuôi dưỡng nỗi đau - và vì thế sự lãng quên bề ngoài ấy

có thể khơi thêm
nhiều giọt nước mắt kinh hoàng vào
khoảnh khắc ngẫu nhiên, giữa cuộc đời này khi con xuất hiện trước cha…
tiếng than khóc thực sự trong căn phòng…
…không phải ở nghĩa trang – đồ đạc nhà mình…
chỉ để tìm thấy sự vắng mặt- trong hiện tại của những bộ quần áo nhỏ -

vân vân…

…không – cha sẽ không từ bỏ
hư vô
người cha… cha
cảm thấy hư vô
xâm chiếm mình

* * *

Bình luận ngắn về từ “hào quang.”
Anh nghe từ này lần đầu trong mối liên hệ với con trai khi anh khoe hình

cậu bé với một người bạn tốt, R., một nhà thơ Mỹ đã sống tám năm ở
Amsterdam. Họ đi uống với nhau tại một quán bar tối hôm ấy, bị vây quanh
bởi đám người chen chúc và âm nhạc ồn ào. A. lôi một tấm ảnh chụp lấy
ngay khỏi ví của anh và đưa nó cho R., người bạn ngắm nghía tấm ảnh rất
lâu. Rồi anh quay sang A., hơi say một chút, nói với một giọng chứa chan
cảm xúc: “Nó có chung vần hào quang như Titus.”

Khoảng một năm sau, ngay sau cuốn “Lăng mộ cho Anatole” đăng trên

Paris Review, A. tình cờ tới thăm R.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.