KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 145

VIII

V

ào thời điểm sinh nhật lần thứ Ba, thị hiếu của con trai A., về văn

chương bắt đầu mở rộng từ những cuốn sách nặng về minh họa, đơn giản
dành cho em bé sang những cuốn sách thiếu nhi trí tuệ hơn. Hình minh họa
vẫn là nguồn vui lớn, nhưng không còn thiêng liêng nữa. Bản thân câu
chuyện đã bắt đầu giữ được sự chú ý của thằng bé, và khi A. đọc tới trang
không hề có tranh, anh có thể thấy cậu bé con nhìn rất tập trung về phía
trước, chẳng nhắm vào cái gì, vào sự trống rỗng của không khí, vào bức
tường trống không, hình dung về điều mà những từ ngữ đang kể cho nó.
“Thật vui khi tưởng tượng thứ chúng ta không thể thấy,” cậu bé từng nói với
cha mình, khi họ đi dọc xuống phố. Một lần khác, cậu bé bước vào phòng
tắm, đóng cửa lại, và không chịu ra ngoài. A. hỏi qua cánh cửa đóng: “Con
làm gì trong đó thế?” “Con suy nghĩ,” cậu bé đáp. “Con phải ở một mình
mới nghĩ được.”

* * *

Từng chút từng chút, cả hai đều thấy mình bị hút vào một cuốn sách.

Cuốn sách về Pinocchio. Đầu tiên là bản của Disney, và rồi mau chóng
chuyển sang nguyên bản, với phần lời của Collodi và minh họa của
Mussino. Cậu bé không bao giờ thấy chán khi nghe đọc chương viết về cơn
bão trên biển, đoạn kể về chuyện Pinocchio đã tìm thấy Gepetto trong bụng
của con Cá mập Hung bạo như thế nào.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.