KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 173

với nó; bản thân việc sống sẽ khẳng định cho sự sống; sống là để sống. Và
cuối cùng, thông qua ba câu chuyện này, tính mạng của vị thương gia đã
được bảo toàn.

Đó là cách Một ngàn lẻ một đêmbắt đầu. Vào đoạn cuối của toàn bộ biên

niên sử ấy, câu chuyện sau câu chuyện sau câu chuyện, có một kết quả rõ
ràng, và nó mang theo cùng mình sức hút không thể thay đổi của điều kỳ
diệu. Shehrzad đã sinh hạ cho đức vua ba người con trai. Một lần nữa, bài
học đã được nêu rõ. Một giọng nói cất lên, một giọng nói phụ nữ cất lên,
một giọng nói kể câu chuyện về sự sống và cái chết, có sức mạnh để mang
lại sự sống.

“‘Liệu thiếp có thể bạo gan cầu xin ân huệ của bệ hạ uy nghi?’
“‘Cứ hỏi đi, nàng Shehrzad,’ ngài trả lời, ‘và điều ấy sẽ được ban cho

nàng.’

“Và rồi nàng khóc với những bà vú và hoạn quan, nói rằng, ‘Mang các

con đến đây cho ta.’

Thế là họ vội vã mang chúng đến cho nàng, chúng là ba đứa con trai, một

đứa đã biết đi, một đứa biết bò, một đứa còn đang bú mẹ. Nàng đưa chúng
đến và đặt chúng trước mặt nhà vua, hôn lên mặt đất và nói rằng, ‘Hỡi đức
vua vạn tuế, đây là các con của ngài và thiếp cầu xin ngài hãy tha tội chết
cho thiếp, vì lợi ích của những đứa trẻ bé bỏng này.’”

Khi nhà vua nghe những lời này, ngài bắt đầu khóc. Ngài ôm gọn những

đứa trẻ vào vòng tay và khẳng định tình yêu dành cho Shehrzad.

“Và thế là họ trang hoàng thành phố theo một cách huy hoàng chưa từng

thấy trước đây, tiếng trống gõ nhịp và sáo thổi, trong khi tất cả các nghệ sĩ
kịch câm, người bán hàng rong và những nghệ sĩ bày trò, nhà vua ban
thưởng hậu hĩnh cho họ. Hơn nữa, ngài bố thí cho những kẻ khó, túng thiếu
và ban lòng hào phóng của mình cho mọi thần dân và người sống trong
vương quốc.”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.