KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 186

thân mình là một phân thân của chú rối. Ông tự họa bản thân như một chú
nhóc láu cá và một anh hề - ăn vụng dâu trong lớp học và khoét lỗ trên túi
của các bạn cùng lớp, bắt ruồi rồi thả chúng vào tai người khác, vẽ hình lên
áo của cậu bé ngồi trước ông: nhìn chung, quậy phá tất cả mọi người. Dù
chuyện ấy có đúng hay không thì cũng chỉ là thứ yếu. Pinocchio là hình ảnh
đại diện của Collodi, và sau khi chú rối đã được tạo ra, Collodi coi bản thân
là Pinocchio. Chú rối đã trở thành hình ảnh của bản thân ông với tư cách
một đứa trẻ. Nhúng chú rối vào trong lọ mực, vì thế, cũng là sử dụng khả
năng sáng tạo của ông để viết câu chuyện về chính mình. Vì chỉ khi ở trong
bóng tối của nỗi cô độc thì công việc của ký ức mới bắt đầu.

* * *

(Những) lời đề từ có thể cho Sách của Ký ức.
“Chúng ta chắc chắn phải nhìn vào một đứa trẻ để tìm kiếm dấu hiệu đầu

tiên của hành động tưởng tượng. Thứ hoạt động được trẻ con yêu thích và
say mê nhất chính là chơi. Có lẽ chúng ta có thể nói là mỗi đứa trẻ khi chơi
đều hành động như một nhà văn giàu trí tưởng tượng, trong đó nó kiến tạo ra
một thế giới riêng, hay chân thực hơn, nó sắp xếp lại mọi thứ trong thế giới
của mình và đặt chúng theo những thứ tự mới… Thật sai lầm nếu nghĩ rằng
nó không tiếp nhận thế giới này một cách nghiêm túc; ngược lại, nó chơi vai
trò của nó một cách nghiêm túc và dồn một khối lượng xúc cảm đáng kể vào
đó.” (Freud)

“Bạn sẽ không quên rằng áp lực đè lên ký ức về thời thơ ấu của nhà văn,

điều có vẻ lạ lùng, cuối cùng lại khởi nguồn từ giả thuyết cho rằng hành
động sáng tạo tưởng tượng, như việc mơ ngày, là sự tiếp tục và thay thế cho
hành động chơi của ngày thơ ấu.” (Freud)

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.