KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 191

bộ về phía dãy nhà của trường và tự nhủ, mình mù mất thôi. Anh nhớ nỗi sợ
hãi cuối cùng đã trở thành sự cam chịu và cuối cùng là sự khoái chí chỉ trong
khoảng chừng vài phút, rồi khi thị giác của anh quay lại bình thường anh
cảm thấy như có một điều phi thường đã xảy ra bên trong mình như thế nào.
Anh nhớ mình vẫn đái dầm rất lâu sau độ tuổi mà chuyện ấy vẫn còn được
chấp nhận và tấm khăn lót giường lạnh ngắt khi anh thức dậy mỗi sáng. Anh
nhớ mình đã được mời tới nhà bạn ngủ qua đêm lần đầu tiên và anh thức cả
đêm vì sợ sẽ đái dầm rồi bị chế giễu, nhìn chằm chằm vào mấy cây kim dạ
quang của chiếc đồng hồ anh được tặng vào sinh nhật lần thứ sáu. Anh nhớ
mình đã nghiên cứu những hình minh họa trong cuốn kinh thánh dành cho
trẻ em và chấp nhận thực tế là Chúa có bộ râu dài màu trắng. Anh nhớ việc
đã tưởng giọng nói anh nghe thấy trong đầu mình là giọng nói của Chúa.
Anh nhớ mình đã tới một rạp xiếc ở Madison Square Garden với ông ngoại
và gỡ một chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay một người khổng lồ cao hai thước sáu
mươi tại một cuộc biểu diễn bên lề với giá mười lăm xu. Anh nhớ mình đã
giữ chiếc nhẫn ấy trên nóc tủ bên cạnh tấm hình Gabby Hayes và anh có thể
thò tới bốn ngón tay của mình qua nó. Anh nhớ mình tự suy ra rằng có thể
toàn bộ thế giới được gói gọn trong một hũ thủy tinh và đặt trên một cái giá
bên cạnh hàng tá hũ-thế giới khác trong chạn bát của ngôi nhà khổng lồ.
Anh nhớ mình từ chối hát mừng Giáng sinh tại trường bởi anh là người Do
Thái và anh ở lại phòng học trong khi những đứa trẻ khác đi tập hát ở hội
trường. Anh nhớ mình về sau ngày đi học đầu tiên tại trường Do Thái với bộ
đồ mới và bị mấy thằng bé lớn mặc áo da gọi anh là đồ Cứt Do Thái rồi đẩy
anh xuống một con lạch. Anh nhớ mình viết cuốn sách đầu tiên, một câu
chuyện trinh thám anh thảo ra với mực xanh. Anh nhớ mình nghĩ rằng nếu
Adam và Eve là những người đầu tiên trên thế giới, vậy thì tất cả mọi người
đều có họ hàng với nhau. Anh nhớ mình muốn ném một đồng xu ra khỏi cửa
sổ căn hộ nhà ông bà ngoại ở vòng xoay Columbus và bà anh bảo anh là nó
sẽ xuyên thẳng qua đầu ai đó. Anh nhớ mình nhìn xuống từ chóp của tòa nhà
Empire State và kinh ngạc nhận ra mấy cái xe taxi vẫn có màu vàng. Anh
nhớ chuyến tham quan tượng nữ thần tự do với mẹ và nhớ rằng bà trở nên
rất căng thẳng khi ở bên trong ngọn đuốc và bắt anh qua lại chỗ cầu thang để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.