KHÓI TRỜI LỘNG LẪY - Trang 14

KHÓI TRỜI LỘNG LẪY

Nguyễn Ngọc Tư

www.dtv-ebook.com

Chương 2

5

Chỉ có một đám giỗ ở xóm Cồn, trùng với ngày tôi với Phiên đặt chân

lên đó. Người ta nhắc, năm trước cô Trầu nhớ hôn, thằng nhỏ con cô mới
biết đi lũn đũn, năm nay nó nói sõi, chạy không sót chỗ nào. Lúc nhìn ra
sân, thấy Phiên ạch đụi rượt con vịt xiêm cồ, è ạch cố cưỡi lên, rồi té lăn
quay ra đất, tôi ngỡ ngàng kêu thầm, trời đất, một năm rồi sao?

Một năm. Chín lần cười trừ khi người ta hỏi, sao trôi giạt tới chỗ này.

Một lần đốt cỏ hoang làm rẫy. Năm lần gieo và thu hoạch trên những giồng
rau. Một lần bị rít cắn. Một lần cuốc phập vào chân tuôn máu. Tám lần
thằng Phiên ấm đầu, sổ mũi, ho. Bốn lần hết gạo nấu cơm, phải giả đò đợi
đến bữa qua chơi nhà khác, chờ ai đó mời lơi là nhào vô ăn chực. Ba lần
quá giang xuồng đi chợ cách Cồn hai cây số đường sông, ba lần Phiên nhìn
thấy người đông. Ba lần bỏ quên thằng nhỏ ở nhà hàng xóm, lúc nhớ ra
chạy đi tìm thì nó đã ngủ queo rồi.

Mười năm sống một mình trở thành thói quen. Tôi thường đi băm bổ

làm Phiên rớt lại đằng sau, thường ăn cơm bằng dĩa, rúc ngủ chèo queo nơi
góc mùng… Nhưng giờ tôi đã là mẹ thằng Phiên, tôi luôn dặn mình điều
đó. Làm mẹ thì nên thường xuyên hôn hít nó, ôm ghì nó quay vòng cho đến
khi cả hai chóng mặt quá nằm bẹp xuống đất, thổi vào mấy chỗ nhột của nó
cho nó cười nắc nẻ, dành cho nó những trái chín cây ngon nhất, cuộn nó
vào lòng lúc nửa đêm… Mẹ tôi đã từng làm vậy cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.