KHÓI TRỜI LỘNG LẪY - Trang 27

-Chờ đợi làm anh sắp chết, may nhờ em…

Tôi xỏ những ngón tay khô cứng của mình vào mái tóc dày của Anh.

Lại nghĩ, có thể đây là lần cuối cùng tóc Anh xước nhói vào những ngón
tay này. Chút nữa biết đâu có một cuộc gọi từ thành phố, Anh sẽ được thứ
Anh muốn được. Và sân khấu đó sẽ giữ Anh lại, vì Anh đã là nam chính
rồi, tôi cứ thì thụt mãi vai nữ tì, lâu lâu mới dạ dạ chạy ra.

Và tôi sẽ tội nghiệp lắm, khi xó xỉnh nào cũng có kỷ niệm với Anh.

Nhà trọ nằm trên dốc Mùa Sương, nơi tôi mở chiếc khuy đầu, phiên chợ
chúng tôi tháo cũi cho hai con khỉ bị người ta xách dao rượt chạy trối chết,
nơi kẻ trước kẻ sau è ạch đẩy chiếc xe máy xẹp bánh trên hàng chục cây số
đường rừng, và thung lũng Khơi Ma một ngày mưa giông ngợp ngụa, tôi
nói, anh ơi, em có thai rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.