KHÓI TRỜI LỘNG LẪY - Trang 35

không phải tự è ạch đi bộ tới nhà bảo sanh bởi lỡ chửa em bé gái; mấy đứa
con vui không bị đánh chửi, la rầy vì lỡ làm con gái.

Tôi gần gũi hết thảy tụi nó, trừ Trang. Chỉ vì Trang nhỏ hơn tôi ba

tuổi. Chỉ vì cha bận bồng ẳm Trang nên không thèm quay về xóm Chiếc
với tôi. Trang không làm gì tôi hết, nó còn không biết tôi là ai, nhưng khi
nhìn nó tôi hơi giận. Hai mươi bốn tuổi, Trang dẫn đầu một bầy con gái
chưa chồng. Cha nó coi đó như một gánh nặng, và ông trút vào Trang.
Hàng ngày ông xúc xiểm cái mũi xẹp “ như cục bột quăng lên mặt cái phẹp
”, ông chì chiết nụ cười nó “ vô duyên vô dùng ”, ông căm ghét mớ tóc
xoăn của nó “ lúc nào cũng rối bời như con khùng, ai dám lấy…”, như thể
nó chắc chắn sẽ ế chồng.

Trang bỏ nhà đi ngay trong đêm chuẩn bị thôi nôi thằng em út. Cha tôi

vẫn tỉnh bơ hối vợ ông nấu xôi chè, tỉnh bơ bưng thằng nhỏ Phiên đòng đưa
trên võng, nhẹ nhõm như ông vừa mất con gà, hay thua một ván bài. Có sao
đâu. Người đàn ông này chưa từng trải qua cảm giác mất mát.

Ngồi tiếp một tay đãi mớ đậu trắng tôi nghe cay đắng đầy ứ miệng.

Tôi hầu như không nuốt nổi chúng. Tôi thấy mình ở đây thiệt vô lý hết sức
nói. Tại sao tôi chọn thằng nhỏ nhà này để làm chuyên đề khi có hàng ngàn
đứa trẻ khác? Tôi tìm kiếm, hy vọng gì ở đây?

Một bữa tôi gởi toàn bộ máy móc, những mẫu mình có về Viện bằng

đường bưu điện, cả những mẫu thô chưa xử lý, lọc âm thanh... Lẫn lộn
trong mớ đó hẳn có tiếng đập muỗi lép bép và tôi rủ, “ buồn quá, chị ẵm
Phiên đi chơi nghen…”.

Thiên nhiên trừng phạt con người bằng cách biến mất, tôi chưa bao

giờ quên Anh từng nói vậy. Tôi cũng bắt đầu hành trình biến mất, cùng
Phiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.