KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 125

công tác về, con trai chỉ cóvây quanh anh, bây giờ, anh cảm thấy địa vị của
mình trong lòng con trai tràn ngập nguy cơ nha.

“Nãi Tích, con rất thích cô giáo Tiếu sao?” Chu Triển Nguyên đặt con

trai vào nước, dội lên người nó chút nước, hờ hững hỏi.

Tên nhóc chơi với con vịt cao su của mình, vươn dài cổ để ba ba chà xát

cho mình, hồi lâu mới trả lời: “Cô giáo Tiếu rất tốt, Nãi Tích dĩ nhiênthích
cô ấy.”

Chu Triển Nguyên nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến, tính tình Tiếu

Hàm rất tốt, là một cô giáo tiểu học, đều có những cáchriêng để đối phó với
bọn nhỏ, như thế này, anh có nên suy tính nhờ lãoTriệu giới thiệu thêm cho
vài cô giáo nữa không đây? Có lẽ ở chung vàingày, Nãi Tích liền thích
người ta. Nhưng mà, bây giờ không phải là thời điểm để nói chuyện này,
nếu không miệng tên nhóc này có thể nói nửangày.

“Được rồi, đứng dậy!” Chu Triển Nguyên tắm cho con trai xong, lau

khô người nó, mặc bộ đồ ngủ, bế con trai về phòng của mình.

“Ba ba, hôm nay không cần kể chuyện cổ tích cho con, cho con mượn

điệnthoại di động của ba đi.” Nãi Tích đứng trên giường, ngẩng cao đầu cò
kè mặc cả với ba ba.

Chu Triển Nguyên nhướn mày, cố ý hỏi: “Con muốn dùng điện thoại

làm gì? Ba ba trở về, con liền không muốn trò chuyện với ba?”

Gương mặt Nãi Tích không kiên nhẫn, bĩu môi thúc giục: “Ba ba đừng

hỏi, đưa di động cho con mượn đi ~~”

Chu Triển Nguyên lấy điện thoại từ trong túi ra, cũng không đưa cho nó,

cầm trong tay giơ lên, cười nói: “Nếu con không nói muốn mượn điện
thoạicủa ba làm gì, ba ba sẽ không cho con mượn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.