KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 227

KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG

KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG

Viên Nghệ

Viên Nghệ

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 35

Chương 35

Chu Triển Nguyên nhìn đèn trong phòng cô sáng lên sau đó mới xoay

người đi về nhà. Vừa mở cửa, Nãi Tích liền bổ nhào vào lòng ba ba, cái mũi
nhỏ vẫn còn hồng hồng, xem ra vừa khóc xong.

“Làm sao vậy? Đàn ông mà cũng khóc nhè sao.” Chu Triển Nguyên

buồn cười, nhéo nhéo khuôn mặt của con trai, cười nói.

Thằng nhóc kia mím môi ôm cổ ba ba không lên tiếng, vẻ mặt dì Chung

khó xử đứng ở đằng sau, bà đến nhà này đã gần một tháng, không có đàn bà
trong nhà nên có vẻ luôn luôn có chút lạnh lẽo, nhưng mà cũng không nói
nhiều. Ông Chu là một người phóng khoáng, đối với mọi người đều khách
khách khí khí, bà luôn cảm thấy may mắn mình có vận khí tốt, tìm được
người hiền lành như vậy làm ông chủ. Cô làm việc cho nhiều nhà, phải xem
sắc mặt của chủ nhà cũng không phải ngày một ngày hai, ông Chu như vậy,
chỉ cần chăm sóc Nãi Tích cho tốt, những việc khác đều dễ nói chuyện, thật
sự rất tốt.

Nhưng mà, thằng bé kia thật sự khó khăn, cái này không thích ăn, cái kia

cũng không thích, buổi tối đợi không thấy ba ba về là nhất quyết không chịu
đi ngủ, mà ông Chu thấy Nãi Tích không chịu ăn cơm hay không ngủ được,
mặc dù không nói câu nào, nhưng trên mặt cũng không mấy dễ chịu. Ai
cũng không muốn con trai của mình mệt mỏi.

Nhưng mà, Nãi Tích không chịu ăn cũng không chịu ngủ, mặc cho bà dỗ

dành thế nào cũng không có tác dụng, bà cũng thấy khó xử. Nghĩ muốn
nghỉ việc, nhưng mà ông Chu trả lương cao như vậy, hay là tiếp tục làm, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.