KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 254

món quà thật thú vị! Soạt soạt Hắc ~~ Tên nhóc kia mặt mày cười hớn hở,
một đôi mắt hoa đào mỉm cười không khác gì ba nó, giờ phút này cười rất
là bảnh bao.

Tiếu Hàm cảm thấy cả người mình hoàn toàn cứng ngắc bị Nãi Tích kéo

lên xe, chỗ ngồi bên tay lái gì gì đó, bây giờ trong mắt cô, cùng một dạng
giống như chỗ nước sôi lửa bỏng vậy. Nhưng mà, khóe mắt nhìn thoáng qua
vẻ mặt lạnh nhạt của Chu Triển Nguyên, Tiếu Hàm lại giống như một loại
vừa nãy là cảm giác chính mình nằm mơ, hơn nữa còn là mơ mộng hão
huyền.

Chu Triển Nguyên nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của cô gái nào đó,

trong lòng khe khẽ thở dài, anh có phần nóng vội rồi. “Đi thôi.” Chu Triển
Nguyên nói một tiếng, nhìn cô đột nhiên cơ thể cứng đờ, cảm giác trong
lòng bất lực đột nhiên ập đến, thật đúng là, con đường phía trước vẫn còn
dài.

Dọc đường đi chỉ nghe tiếng Nãi Tích líu ríu, Tiếu Hàm và Chu Triển

Nguyên một tiếng cũng không nói. Tiếu Hàm giả vờ quay mặt nhìn cảnh
sắc ngoài cửa sổ xe, trong lòng lại hồi hộp, vừa rồi đó là ảo giác sao? Anh
Triển Nguyên nói với cô, anh hi vọng cô gọi anh là Triển Nguyên? Lời này,
hiểu theo nghĩa đen vẫn có chút sâu xa? Tiếu Hàm buồn rầu.

Đáng lẽ giáo viên Ngữ văn nghĩ cái là không thành vấn đề, bài giảng

một trang không có ý sâu xa gì cũng có thể nói thành hoa mỹ, huống chi
loại này nghe đều cảm thấy có chút mập mờ. Thật đúng là làm cho người ta
buồn rầu mà.

“Cô giáo Tiếu, cô thích cái gì?” Nãi Tích ôm túi sách nhỏ của mình,

nhíu nhíu mày lại, nghiêng đầu xoay người hỏi Tiếu Hàm.

Tiếu Hàm chỉnh đầu của thằng bé lại một chút, tùy ý “Ừ” một tiếng:

“Nãi Tích tặng cô đều thích.” Lúc này, để cho cô nói cái gì đó với thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.