KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 297

“Vương Tiểu Nha, mẹ tớ mới mua đồ cho tớ nhìn rất đẹp, lần sau cậu

đến nhà tớ đi, tớ sẽ cho cậu xem… ~” màu sắc nhìn cũng được, so với màu
vàng của Vương Tiểu Bàn thì xem ra còn tốt hơn!

Tiếu Hàm cũng mỉm cười chào hỏi nhóm bạn của thằng bé, dù sao bình

thường cũng làm công việc tiếp xúc với bọn trẻ, những thứ này đối với Tiếu
Hàm mà nói đều là quen tay: “Chào các bạn nhỏ.” Tiếu Hàm cười gật đầu:
“Có thời gian đến nhà chơi nhé, cô sẽ làm thức ăn ngon cho các con… ~”
cam chịu vậy, nếu làm bạn gái của anh Chu, đối với bạn học của con trai
anh, cũng không tránh được gọi là cô.

Trên mặt Chu Triển Nguyên mỉm cười yếu ớt, nhìn cô gái dịu dàng đang

quay mặt, nghiêng đầu, nhằm mục đích là niềm kiêu hãnh của con trai mà
vẻ mặt vui mừng, trong lòng chợt giống như dòng nước ấm, giống như
muốn được lấp đầy, tràn đầy ấm áp.

“Vâng vâng ~” một đám trẻ con đều toét miệng gật đầu, Nãi Tích đứng

một bên, trên mặt không giấu nổi vẻ đắc chí. Không có người mẹ nào xinh
bằng mẹ nó, hừ hừ, ba nó cao nhất, mẹ nó /lqd/ xinh đẹp nhất, Vương Tiểu
Bàn về sau cậu không được tranh Trần Hi, Vương Tiểu Nha còn có Lý
Manh Manh với tớ nữa! Các cậu ấy không cần chơi với cậu!

Bím tóc đuôi lợn Tiểu Bàn cũng không so đo với Nãi Tích, chớp đôi mắt

nhỏ, vẻ mặt tha thiết nhìn Tiếu Hàm: “Cô, lần sau con cũng có thể tới
không ạ?”

Tiếu Hàm mỉm cười, sờ sờ cái đầu tròn của nó, gật đầu cười nói:

“Đương nhiên, hoan nghênh tất cả mọi người tới chơi… ~” nhà Triển
Nguyên cũng khá là đầy đủ, nếu đổi thành gian nhà trọ nhỏ bé của cô, sợ là
cũng bị bọn trẻ này chiếm hết chỗ rồi.

Vương Tiểu Bàn vui vẻ ra mặt, cười chạy đi tìm mấy người Lý Manh

Manh cùng nói chuyện, Tiếu Hàm nhìn ánh mắt long lanh của Nãi Tích,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.