KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 90

Tiếu Hàm nắm tay nó không khỏi dùng sức một chút, đứa bé này, trên

mặt không nói, không chừng trong lòng rất nhiều khổ sở đây, nó lại là đứa
hay suy nghĩ......

Haiz, tuy bọn nhỏ không cố ý nói lời này, nhưng nghe vào tai, Nãi Tích

nhất định rất là khổ sở.

Nghĩ như vậy, trong lòng Tiếu Hàm lại càng thương hại nhiều hơn, sờ sờ

ót Nãi Tích, dịu dàng nói: “Rất ngoan, hôm nay Nãi Tích chúng ta cùng các
bạn đọc truyện tranh gì vậy? Có hay không?” Nói xong, cười hàm ý, cúi
đầu nhìn Nãi Tích, ghé vào lỗ tai nó nhẹ giọng hỏi: “Nãi Tích, thích truyện
tranh gì? Chúng ta mua về nhà được không?”

Nãi Tích nghe xong lời này, ánh mắt kinh ngạc, mở to đôi mắt kinh ngạc

nhìn cô, khuôn mặt tròn trịa nhỏ nhắn không thể tưởng tượng nổi.

“Thích truyện tranh gì? Đợi lát nữa chúng ta cùng mua về nhà, được

không? Mua sách xong, chúng ta về nhà ăn cơm, muốn ăn món gì nào? Nãi
Tích thích ăn trứng gà xào cà chua và thịt bò xào tỏi, ăn cái này được
không?” Tiếu Hàm ngồi xổm người xuống, mỉm cười hỏi.

Nãi Tích sững sờ gật đầu, ngây ngốc tạm biệt các bạn nhỏ, lại để mặc cô

lôi kéo đến chỗ thanh toán tiền.

Phía sau còn có thể nghe thấy thanh âm của Vương Manh Manh và Lý

Hân Yên líu ríu “Mẹ của bạn học Chu thật xinh đẹp nha ~~”

“Ừ ừ, hơn nữa đối với bạn học Chu thật tốt nha ~ mình khóc rất lâu, mẹ

mới mua cho một quyển truyện tranh ~~”

Bởi vì mang theo nhiều sách, rất nặng, Tiếu Hàm cũng không muốn đi

ăn cơm ở bên ngoài, tiện tay bắt một chiếc xe, đưa Nãi Tích về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.