Nó có ba ba, so với người khác ba ba rất lợi hại. Không có mẹ, nó và ba
ba cũng rất tốt.
“Nãi Tích có ba ba, ba ba đối với Nãi Tích là tốt nhất, Nãi Tích một chút
cũng không nghĩ tới mẹ, một chút cũng không có nghĩ....” Miệng thì nói
như vậy, trong đôi mắt to lại tràn đầy nước mắt, cái mũi nhỏ cũng đỏ lên,
nếu không phải lúc thích hợp, Tiếu Hàm rất muốn giày vò nó một phen.
Cô giáo Tiếu làm tròn bổn phận công tác bảo mẫu, liên tục không ngừng
lấy khăn tay giúp nó lau nước mắt. Đứa nhỏ này, sao chuyện gì cũng giấu
trong lòng vậy?