KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 95

tuổi nhất, anh họ chị họ một đống, đều cưng chiều cô. Tuy nói công việc là
tiếp xúc với bọn nhỏ, nhưng rốt cuộc cũng không phải là cô giáo ở nhà trẻ
mà, bọn trẻ trong lớp tuy tuổi cũng không lớn, nhưng sẽ không khóc như
vậy trước mặt cô, dù sao đều là con nít học lớp một, ở nhà ba mẹ cũng có
dặn dò qua, phải nghe lời, phải hiểu chuyện, huống hồ đều đã từng trải qua
kinh nghiệm ở nhà trẻ, ai còn mặt dày không có mặt mũi khóc trước mặt cô
giáo Tiếu nữa chứ?

Đối mặt với loại tình huống này, Tiếu Hàm thật sự cũng không biết phải

nói cái gì để an ủi cả, cũng chỉ có TV đang chiếu cảnh náo nhiệt của phim
Hướng về Hạnh phúc.

Khóc được một hồi lâu, thằng nhóc khóc thút thít, ngực cứ phập phồng,

bộ dạng vừa mới ngừng nghỉ một chút, Tiếu Hàm còn chưa kịp mở miệng,
ai biết được vào lúc này, đúng lúc, trên TV phát ra một cái quảng cáo.

Ách, phát quảng cáo thì bình thường, đúng là không có gì đặc biệt cả,

tuyệt đối không phải cái loại mà tự tin đến nỗi làm người xem kinh ngạc,
cũng không phải là loại làm cho người ta xem hận không thể cho nhà xí
nghiệp kia đóng cửa sớm một chút.

Một cái quảng cáo bình thường, nhưng trong trường hợp này, cũng

không hợp lý cho lắm. Cảnh tượng cực kỳ ấm áp, người mẹ tươi cười rực rỡ
dịu dàng, còn đứa con có vẻ mặt vui thích, đứa nhỏ vui mừng nhào vào lòng
mẹ, miệng hô lớn: “Mẹ, ôm ~~”

Rất không thích hợp.

Tiếu Hàm chỉ có thể dậm chân, trong lòng không biết phải làm sao, đây

không phải là đổ thêm dầu vào lửa chứ! Chỉ có thể âm thầm cầu nguyện
đứa bé này chỉ lo khóc, không chú ý đến quảng cáo.

Nghĩ như vậy, tầm mắt Tiếu Hàm gác việc mẹ con ôm nhau trên TV

sang một bên, quay lại nhìn ánh mắt đang đỏ ửng của đứa nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.