KHÔNG CHIẾN ZERO RỰC LỬA - Trang 184

thủy thủ đoàn Zuikaku, ta cảm thấy thật may mắn. Ta nghĩ nếu chiến đấu
trên mẫu hạm này không chừng có thể kéo dài được mạng sống của mình.
Binh lính lại là những kẻ quá tin vào vận mệnh.

Nhiều phi công từ các nơi được gom lại đưa lên mẫu hạm.
Tại đó, ta đã bất ngờ gặp lại một người. Miyabe. Cả hai chúng ta đều

vô cùng ngạc nhiên. Bởi khi ấy, hầu như những người còn sống từ thời
chiến tranh Nhật-Trung đều đã tử trận, nên khi gặp lại chiến hữu xưa,
chúng ta vui mừng khôn xiết.

Ta và Miyabe không có mối quan hệ thân thiết đặc biệt nhưng lần gặp

lại ấy, vui mừng khôn xiết. Dường như Miyabe cũng vậy.

“Cậu vẫn còn sống à?”
“Tanikawa, anh cũng vẫn bình an.” Miyabe nói.
“Thôi ngay! Chúng ta cùng tuổi, cậu cứ xưng kiểu đó tôi khó nói

chuyện lắm. Cứ xưng hô ‘tôi’ với ‘cậu’ là được rồi!” Miyabe mỉm cười.
Sống trong quân đội mười năm, cấp bậc của cả hai đều là Chuẩn úy.

“Được rồi, Tanikawa.”
Không ai kể về những trận chiến của mình nhưng cả hai đều hiểu rõ

việc còn sống được đến tận bây giờ là điều hết sức khó khăn.

“Đợt này là tấn công tổng lực.” Ta nói.
“Sẽ là một cuộc chiến gay go đây.”
“Không chừng đợt này chúng ta lại mất mạng.”
Nghe ta nói vậy, Miyabe chỉ giữ im lặng.
Hạm đội cơ động Nhật đánh chặn đội cơ động Mỹ phản công gồm

Shokaku và Zuikaku, hai mẫu hạm kỳ cựu từ trận Midway, và mẫu hạm cỡ
lớn mới chế tạo Taiho. Ngoài ra còn có 8 mẫu hạm khác, nhưng chỉ có mỗi
3 mẫu hạm này chính quy, những chiếc còn lại là mẫu hạm cỡ nhỏ được
chế tạo từ các tàu buôn. Mặt khác, quân Mỹ liên tục đầu tư mẫu hạm cỡ lớn
như Essex. Theo thông tin từ máy bay trinh sát, mẫu hạm địch có 10 chiếc.
Binh lực giữa ta và địch quá mức chênh lệch. Các mẫu hạm Essex này vô
cùng kiên cố. Đến cuối cuộc chiến, Hải quân Nhật vẫn không thể đánh
chìm một chiếc nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.