KHÔNG CHIẾN ZERO RỰC LỬA - Trang 234

“Nếu thật sự nghĩ thế, thầy phải tỏ ra vui mừng hơn khi nói lời ấy với

tôi chứ?”

Thầy Miyabe im lặng.
“Hay thầy nghĩ nó thực sự tệ hại?”
Dù thế, thầy vẫn không đáp trả.
“Sao hả? Hay thầy làm thế chỉ để cho bõ ghét?”
Lúc ấy, thầy mới đáp lời. “Thật lòng mà nói, tôi nghĩ kỹ thuật lái của

học viên Okabe hoàn toàn không được.”

“Thầy lấy gì mà...” Mặt ta đỏ bừng, chỉ nói được có thế.
“Nếu bây giờ đưa học viên Okabe ra chiến trường thì chắc chắn cậu sẽ

bị bắn.”

Ta muốn đáp trả lại nhưng không nói được gì.
“Tôi liên tục chấm rớt mọi người không phải làm cho bõ ghét. Trên

chiến trường, tôi đã thấy nhiều phi công mất mạng. Ngay cả những phi
công kỳ cựu, kỹ thuật tốt hơn ta rất nhiều cũng bị bắn rơi. Reisen đã không
còn là chiếc chiến cơ vô địch nữa. Chiến cơ địch vừa tinh nhuệ lại áp đảo
quân ta về số lượng. Chiến trường là nơi thật sự khắc nghiệt. Cậu có nghĩ là
tôi đang ra vẻ hiểu biết về chiến trưởng không?”

“Không.”
“Cả ở Mariana, cả ở Leyte, nhiều phi công trẻ chưa được đào tạo đầy

đủ đã bị đưa ra chiến trường. Và hầu hết bọn họ đều hy sinh ngay trong trận
đầu tiên.”

Ta không thể nói gì trước những lời thầy Miyabe đang chậm rãi nói.
“Tôi cũng từng nói chuyện này với Phi đội trưởng. Thế nhưng, anh ấy

không hiểu cho tôi. Ngược lại, tôi còn bị ra lệnh nếu không có vấn đề gì thì
cứ chấm đạt cho các cậu qua, trong lúc khó khăn như bây giờ thì chỉ một
phi công họ cũng cần.”

Ta chỉ biết gật đầu.
“Đào tạo những người ưu tú như các cậu, nói thật tôi thấy không thích

hợp trở thành phi công. Các cậu phải làm những việc to lớn, vĩ đại hơn thế.
Nếu có thể, tôi không muốn các cậu phải chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.