KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 119

19

TÔI VẪN CÒN ĐANG Ở PHÍA BÊN KIA phố đối diện cửa của Đồn

Cảnh sát Khu vực 14 thì Theresa Lee bước ra cùng hai người mặc com lê
xanh và sơ mi trắng bẻ cổ. Cô trông có vẻ mệt mỏi. Cô đã nhận cuộc gọi lúc
hai giờ sáng, việc này có nghĩa cô trực ca đêm, như vậy cô sẽ hết ca lúc
khoảng bảy giờ và tám giờ thì đã ngủ ở nhà. Lee đã làm ngoài giờ sáu tiếng.
Tốt cho tài khoản ngân hàng của cô, không tốt lắm cho bất kỳ thứ nào khác.
Nữ thám tử đứng trong ánh nắng, hấp háy mắt, duỗi người và rồi trông thấy
tôi trên vỉa hè phía xa, liền tỏ thái độ vờ ngạc nhiên kinh điển. Cô vỗ vào
khuỷu tay người đứng cạnh mình mà nói gì đó rồi trỏ thẳng vào tôi. Tôi ở
quá xa nên chẳng nghe được những lời Theresa nói, song ngôn ngữ cơ thể
của cô hét lên rằng Này, ông ta ở kia kìa, với một dấu chấm than lớn qua vẻ
quyết liệt trong điệu bộ của cô.

Theo phản xạ, hai tay mặc com lê ngó về bên trái nhìn dòng xe cộ,

điều đó cho tôi biết rằng trụ sở của họ nằm trong thành phố. Các phố đánh
số lẻ chạy theo hướng Đông sang Tây, các phố đánh số chẵn chạy từ Tây
sang Đông. Họ biết điều này, từ trong máu. Vì vậy, họ là người địa phương.
Nhưng hai tay này quen lái xe hơn cuốc bộ, bởi họ không để ý xem liệu có
những người truyền tin đi xe đạp chạy trái đường không. Họ chỉ vội vã
băng ngang phố, tránh những chiếc xe hơi, tách ra và đồng thời tiếp cận tôi
từ bên trái và bên phải, cho tôi thấy rằng họ đã được huấn luyện thực tế ở
mức độ nào đó, và đang vội vàng. Tôi đoán chiếc Crown Vic có những cần
ăng ten mảnh như cây kim là xe của họ. Tôi đứng trong bóng râm chờ đợi.
Hai người đàn ông đều đi giày đen, đeo cà vạt xanh, áo lót lộ ra ở cổ, áo
trắng mặc bên trong áo trắng. Phía trái của áo khoác ngoài cộm lên hơn phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.