KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 124

Chữ viết tay của cô, tôi nghĩ thế. Chỉ là thông tin, không phải một bức fax.
Không phải sao chụp lại chính xác một mẩu thư ngắn viết vội vàng.

600-82219-D.

“Có thấy gì không?” Lee hỏi.

Tôi đáp. “Hình như các số điện thoại di động ở Canada có nhiều con

số hơn.” Tôi biết rằng các công ty điện thoại trên khắp thế giới đều sợ cháy
kho số. Thêm một con số thì sẽ tăng kho số của một mã khu vực lên mười
lần. Ba mươi triệu, không phải ba triệu. Dù dân số Canada nhỏ. Đất đai
rộng lớn, nhưng hầu hết diện tích không có người. Chừng ba mươi ba triệu
người, tôi nghĩ. Ít hơn bang California. Thế nhưng California cũng chỉ cần
đầu số điện thoại thông thường là đủ.

Lee nói, “Đó không phải số điện thoại. Là một thứ gì khác. Kiểu như

mật mã hay số xê ri. Hoặc là số hồ sơ. Đám ấy đang phí thời gian.”

“Có thể nó không có liên quan. Rác trong xe có thể là bất cứ thứ gì.”

“Không phải vấn đề tôi quan tâm.”

Tôi hỏi, “Có hành lý trong xe không?”

“Không. Chẳng có gì ngoài thứ rác rưởi thường thấy tích lại trong

xe.”

“Thế thì đó chắc là chuyến đi ngắn. Đi rồi về.”

Lee không đáp. Cô ngáp và chẳng nói gì. Cô đang mệt.

Tôi hỏi, “Những tay ấy có nói chuyện với em trai Susan không?”

“Tôi không biết.”

“Có vẻ ông ta muốn cho qua và quên hết đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.