KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 142

“Chúng tôi muốn biết kẻ đó là ai, chỉ thế thôi. Chúng tôi muốn theo

dõi những việc như vậy.”

“Tôi không biết đó là ai.”

“Nhưng rõ ràng ông muốn biết. Nếu không tại sao ông có mặt ở

đây?”

“Tôi đã thấy cô ta tự sát. Không dễ chịu gì.”

“Chẳng bao giờ dễ chịu. Nhưng chẳng có lý do gì để xúc động cả.

Hoặc để gặp rắc rối.”

“Các ông lo lắng cho tôi à?”

Chẳng ai trả lời.

“Hay các ông lo lắng rằng tôi sẽ phát hiện ra điều gì đó?”

Tay thứ ba nói, “Điều gì khiến ông nghĩ rằng hai mối lo đó là khác

nhau? Có thể chúng cùng là một. Ông phát hiện ra gì đó, ông sẽ bị gông cổ
đến hết đời. Hoặc bị vướng một viên đạn lạc.”

Tôi không nói gì. Căn phòng lại chìm trong im lặng.

Tay cầm đầu nói, “Cơ hội cuối cùng. Chỉ làm một nhân chứng. Cô kia

có nhắc tới tên Sansom hay không?”

“Không,” tôi nói. “Cô ta không nhắc.”

“Nhưng dù sao ngoài kia cũng đã nhắc tới tên ông ấy.”

“Đúng,” tôi nói. “Đúng như vậy.”

“Và ông không biết rằng ai đang hỏi.”

“Không,” tôi nói. “Tôi không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.