KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 184

Theresa Lee cựa quậy trên ghế và nhìn tôi. Như thể cô đang hỏi. Ông

sẽ nói ra điều đó, hay tôi nói? Lila Hoth bắt được ánh nhìn ấy liền hỏi,
“Chuyện gì thế?”

Tôi nói, “Tôi e là với tôi toàn bộ câu chuyện có vẻ rất khác. Lúc trên

tàu Susan Mark đã rất khiếp sợ. Cô ấy gặp rắc rối lớn. Cô ấy không có vẻ gì
giống người tới thành phố gặp một người bạn để ăn tối và xem một buổi
biểu diễn.”

Lila Hoth nói, “Tôi đã nói với ông từ đầu rồi. Tôi không thể giải thích

điều đó.”

Tôi nhét chiếc USB trở lại túi. Rồi nói, “Susan không mang theo

chiếc túi để ngủ qua đêm.”

“Tôi không thể lý giải điều đó.”

“Và cô ấy đã bỏ xe hơi rồi tới bằng tàu điện ngầm. Đó là điều kỳ lạ.

Nếu cô đã chuẩn bị và đặt phòng sẵn cho cô ấy, tôi chắc rằng cô đã bố trí
dịch vụ đậu và lấy xe cho khách.”

“Bố trí à?”

“Thanh toán ấy.”

“Tất nhiên rồi.”

“Và cô ấy mang theo một khẩu súng đã nạp đạn.”

“Cô ấy sống ở Virginia. Tôi nghe nói ở đó thì mang súng là việc bắt

buộc.”

“Ở đó việc ấy là hợp pháp,” tôi nói. “Không phải việc bắt buộc.”

“Tôi không thể giải thích. Tôi xin lỗi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.