KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 196

một giai đoạn chỉ ước gì bà ấy là một mệnh phụ trên người đeo toàn kim
cương. Tôi đã vượt qua. Nhưng Peter thì không. Thật ngu ngốc, tôi biết là
thế, nhưng cũng dễ hiểu thôi.”

“Susan có quý Peter với tư cách một người bình thường, khác với yêu

nó với tư cách một đứa con trai không?”

Jake lắc đầu. “Không. Điều đó làm mọi chuyện thậm chí tồi tệ thêm.

Susan không có sự thông cảm đối với giới vận động viên và những kẻ mặc
áo có số cũng như tất cả những vấn đề liên quan. Tôi đoán là hồi học phổ
thông và đại học chị đã có kỷ niệm không vui với những người kiểu ấy. Chị
ấy không thích con trai mình trở thành một trong những người như thế.
Nhưng điều ấy lại có ý nghĩa quan trọng với Peter, ban đầu chỉ là vì nó
thích thôi, nhưng rồi sau này nó trở thành vũ khí chống lại mẹ. Đó là một
gia đình rệu rã, đây là điều chẳng phải bàn cãi.”

“Những ai biết chuyện này?”

“Ý cô là một người bạn liệu có biết hay không hả?”

Lee gật đầu.

Jake nói, “Có thể bạn thân thì sẽ biết.”

“Một người bạn thân mà cô ấy mới gặp chưa được lâu lắm sao?”

“Chẳng có thời hạn nào cả. Vấn đề là lòng tin, phải không?”

Tôi nói: “Anh đã bảo tôi rằng Susan không phải người bất hạnh.”

Jake nói, “Đúng thế. Tôi biết rằng nói thế nghe có vẻ kỳ quặc. Nhưng

những người là con nuôi có quan điểm khác về gia đình. Họ có những kỳ
vọng khác nhau. Tin tôi đi, tôi biết mà. Susan bình thản về chuyện đó. Đó là
một thực tế trong cuộc sống, chỉ thế thôi.”

“Cô ấy cô đơn không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.