KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 208

“Có điều gì về ông mà vợ ông không biết không?”

“Rất nhiều điều. Nhưng không gì mang tính riêng tư.”

“Ông chắc không?”

“Chắc.”

“Ông đã bao giờ nghe cái tên Lila Hoth chưa?”

“Tôi đã bảo anh là tôi chưa từng mà.”

“Ông đã bao giờ nghe cái tên Svetlana Hoth chưa?”

“Chưa bao giờ,” Sansom nói. Tôi đang quan sát nét mặt ông ta. Rất

bình thản. Ông ta trông hơi khó chịu, nhưng ngoài cái đó ra thì ông ta
không thể hiện gì.

Tôi hỏi ông ta, “Trước tuần này ông đã biết về Susan Mark chứ?”

“Tôi đã bảo anh rằng tôi không biết mà.”

“Năm 1983 ông được tặng một huy chương phải không?”

Sansom không trả lời. Căn phòng một lần nữa yên lặng. Rồi điện

thoại di động của Leonid trong túi tôi đổ chuông. Tôi cảm thấy rung rồi một
âm thanh điện tử lớn vang lên. Tôi lật đật lôi điện thoại ra nhìn vào màn
hình nhỏ phía trước. Một số có đầu 212. Đúng số đã có trong mục quản lý
cuộc gọi. Khách sạn Four Seasons. Chắc là Lila Hoth. Tôi tự hỏi liệu
Leonid vẫn mất tích hay anh ta đã trở về kể chuyện cho cô nghe và bây giờ
Lila đang gọi cho chính tôi.

Tôi giữ đại các phím cho tới khi chuông ngừng rồi cho điện thoại vào

lại túi. Tôi nhìn Sansom nói, “Tôi xin lỗi.”

Ông ta nhún vai, như thể những lời xin lỗi là không cần thiết.

Tôi hỏi, “Năm 1983 ông được tặng một huy chương phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.