KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 229

pháp của Mỹ trên khắp thế giới. Nhất là thời kỳ Ronald Reagan làm tổng
thống.”

“Cô học được điều đó ở trường trung học hả?”

“Vâng, đúng thế. Và hãy nhớ rằng, những người cộng sản đã ra đi khá

lâu trước khi tôi lên trung học. Một phần là nhờ ông Reagan đấy.”

Tôi nói, “Dù cô có đúng đi nữa, nhưng tại sao lại cho rằng người Mỹ

đã dính líu vào cái đêm cụ thể ấy? Cứ cho là mẹ cô đã không chứng kiến
việc xảy ra. Tại sao không giả thiết rằng cha và cậu cô bị chính các du kích
Hồi giáo bắt?”

“Bởi không bao giờ tìm được khẩu súng của cha tôi. Bởi chưa bao giờ

vị trí của mẹ tôi bị một tay bắn tỉa tấn công vào ban đêm. Trong ổ đạn của
cha tôi có hai mươi viên, ông ấy còn mang thêm hai mươi viên dự phòng.
Giả sử lực lượng du kích Hồi giáo bắt được cha tôi thì họ đã dùng khẩu
súng bắn tỉa của ông để chống lại chúng tôi rồi. Thì họ đã, hoặc đã cố tiêu
diệt bốn chục người của chúng tôi rồi, và họ sẽ hết đạn mà bỏ khẩu súng đi.
Dần dà thì đại đội mẹ tôi cũng sẽ tìm thấy nó. Có nhiều cuộc giao tranh nhỏ
giữa hai bên lắm. Phía chúng tôi đã tràn sang vị trí của họ và ngược lại. Nó
như một cuộc săn đuổi vòng tròn điên rồ. Cánh du kích Hồi giáo thật thông
minh. Họ có thói quen rút về những vị trí mà trước đó chúng tôi đã gạch đi,
coi như các vị trí đã bị bỏ. Nhưng sau một thời gian chúng tôi thấy được
toàn bộ vị trí của họ. Họ hẳn đã tìm ra khẩu VAL không đạn, gỉ sét, thậm
chí có khi được dùng làm cọc hàng rào nữa. Họ kê khai tất cả các loại vũ
khí thu được như thế. Nhưng không có khẩu VAL. Kết luận logic nhất là nó
đã được đưa thẳng về Mỹ, bởi những người Mỹ.”

Tôi không nói gì.

Lila Hoth nói, “Tôi đang kể cho ông sự thật.”

Tôi bảo, “Có lần tôi đã trông thấy một khẩu súng bắn tỉa không tiếng

động VAL.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.