KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 245

Tôi không đáp lại. Im lặng một lúc lâu. Rồi tình huống ấy dường như

tác động đến cảm xúc khiến hai vai Sansom sụm xuống, ông ta thở dài mà
nói: “Đúng là cách bị lần ra thật lạ, phải không? Huy chương được dùng để
thưởng chứ không phải phạt. Lẽ ra chúng không phải là để chơi anh. Lẽ ra
chúng không phải là để theo anh đến hết đời như một trở ngại khốn nạn.”

Tôi chẳng nói gì.

Sansom hỏi, “Anh sẽ làm gì?”

Tôi đáp, “Chẳng làm gì cả.”

“Thật sao?”

“Tôi chẳng quan tâm chuyện gì xảy ra năm 1983. Và họ đã nói dối

tôi. Trước tiên là chuyện về Berlin, và giờ họ vẫn đang dối tôi. Họ tự nhận
là mẹ và con gái. Nhưng tôi không tin. Kẻ được nhận là con gái là con bé
xinh nhất ông từng thấy. Kẻ tự nhận là mẹ là một mụ già xấu đau xấu đớn.
Đầu tiên tôi gặp họ cùng một cảnh sát NYPD. Cô ta bảo rằng sau ba mươi
năm nữa đứa con gái sẽ trông giống hệt mẹ cô ta bây giờ. Nhưng cô ta lầm.
Con bé sẽ không bao giờ trông giống bà già. Cả triệu năm sau cũng không.”

“Vậy họ là ai?”

“Tôi đã sẵn sàng chấp nhận rằng bà già là người thật việc thật. Bà ta

là chính trị viên Hồng quân đã mất chồng và em trai ở Afghanistan.”

“Em trai bà ta?”

“Tay phát hiện mục tiêu đó.”

“Nhưng người phụ nữ trẻ thì đang đóng kịch hả?”

Tôi gật đầu. “Trong vai vợ góa tha hương của một tỷ phú, từ London

tới. Cô ta nói chồng cô ta là doanh nhân không thành công.”

“Và cô ta không có sức thuyết phục à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.