KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 250

hai người đó rất sợ các sĩ quan chỉ huy và chính trị viên của mình. Thế nên
họ sẽ hạ mình để nói sự thật rằng thủ phạm là người Mỹ, không phải người
Afghanistan. Đó sẽ là một kiểu chứng minh mình vô tội. Nhưng đám sĩ
quan chỉ huy và chính trị viên của họ vốn biết rằng hai người sợ họ đến
mức nào, nên sự thật ấy sẽ nghe có vẻ như một câu chuyện nhảm nhí. Như
một lời bào chữa thảm hại. Nó sẽ bị loại trừ ngay lập tức, như một câu
chuyện hoang đường. Thế nên tôi cảm thấy đủ an toàn khi thả họ ra. Sự thật
sẽ được kể ra sờ sờ như thế, nhưng sẽ không được nhìn nhận.”

Tôi nói, “Vậy đã xảy ra chuyện gì?”

Sansom nói, “Tôi nghĩ họ đã sợ hơn cả tôi tưởng. Quá sợ nên chẳng

hề dám quay lại. Tôi nghĩ là họ chỉ lang thang, cho tới khi bị đám dân bộ
tộc bắt được. Grigori Hoth là chồng một chính trị viên. Ông ta sợ bà ta. Đó
là điều đã xảy ra. Và đó là điều đã giết chết ông ta.”

Tôi không nói gì.

Sansom nói, “Tôi không trông đợi bất kỳ ai tin tôi điều ấy.”

Tôi không đáp.

Ông ta nói, “Anh nói đúng về sự căng thẳng giữa Nga và Ukraine.

Nhưng cũng có sự căng thẳng giữa Nga và chính chúng ta. Hiện giờ có rất
nhiều chuyện căng thẳng. Nếu phần về đồi Korengal của câu chuyện lộ ra,
mọi thứ có thể bùng nổ lớn. Như Chiến tranh Lạnh nổ ra lần nữa. Trừ một
điều là khác đi. Ít nhất thì Liên Xô cũng còn tỉnh táo, theo cách của riêng
họ. Còn đám này à, không tỉnh táo lắm đâu.”

Sau câu này chúng tôi ngồi im lặng một lúc mà cảm giác như một

khoảng thời gian dài, rồi thì điện thoại bàn của Sansom đổ chuông. Nhân
viên tiếp tân gọi. Tôi nghe thấy giọng cô ta qua tai nghe và qua cả cửa nữa.
Cô ta điểm một danh sách những việc cần được chú ý ngay. Sansom gác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.