KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 282

44

TÔI TỈNH DẬY LẦN NỮA, nhưng lần này không mở mắt ngay. Tôi

cảm thấy đồng hồ trong óc đã hoạt động trở lại, tôi muốn để nó căn chỉnh
và ổn định mà không bị khuấy động giữa chừng. Lúc này nó báo 6 giờ
chiều. Nghĩa là tôi đã ngất thêm chừng tám giờ nữa. Tôi rất đói và khát.
Cánh tay tôi thấy đau hệt như đã thấy ở chân lúc trước. Một vết bầm nhỏ
nóng rát, ngay phía trên cánh tay. Tôi cảm thấy rằng mình vẫn không có
giày. Nhưng hai cổ tay và mắt cá tôi không bị cột vào chấn song của cũi sắt.
Như thế này thật thoải mái. Tôi lười biếng duỗi người và dùng lòng bàn tay
xoa mặt. Thêm ít râu mọc lên. Râu đang mọc thành kiểu như thường lệ rồi.

Tôi mở hai mắt. Nhìn quanh. Phát hiện ra hai điều. Một: Theresa Lee

ở trong cũi bên trái tôi. Hai: Jacob Mark trong cũi bên phải tôi.

Cả hai người đều là cảnh sát.

Chẳng ai trong họ đi giày.

Đó là khi tôi bắt đầu lo lắng.

Nếu tôi đúng và lúc này là 6 giờ chiều thì Theresa Lee đã bị lôi từ nhà

đi. Còn Jacob Mark bị đưa đi từ nơi làm việc. Cả hai đang nhìn tôi. Lee
đứng sau những song sắt của chiếc cũi giam cô, chỉ cách mét rưỡi. Cô mặc
quần jean xanh nước biển và áo sơ mi trắng. Cô đi chân trần. Jake đang
ngồi trên cũi. Anh ta mặc đồng phục sĩ quan cảnh sát, chỉ trừ việc là thiếu
thắt lưng, súng, bộ đàm và giày. Tôi ngồi thẳng dậy trên cũi, xoãi chân ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.