KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 294

“Trước đây ông vô tội.”

Tôi nói, “Tỉnh dậy đi thôi, Theresa.”

Cô không đáp lời. Tôi kiểm tra những chiếc khóa trên cửa xà lim.

Chúng là đồ tốt. Trông có vẻ là loại chất lượng cao và rất chính xác. Chúng
có tay nắm nhô hẳn ra với các đường chạm gọn gàng chạy quanh rìa, từ số
một tới ba mươi sáu. Các tay nắm xoay theo cả hai chiều. Tôi xoay chúng
và chẳng cảm nhận được gì ở các ngón tay trừ tiếng vo vo coi thường của
sự kháng cự từ thứ đồ kim khí nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. Cảm nhận về
trình độ sản xuất rất cao. Chắc chắn tôi không cảm nhận thấy những chiếc
lẫy khóa rơi ra.

Tôi hỏi, “Cô muốn tôi đưa ra ngoài không?”

Lee nói, “Ông không thể làm được.”

“Nếu tôi có thể, cô có muốn tôi làm không?”

“Tại sao lại không chứ?”

“Vì khi ấy cô sẽ thực sự gặp rắc rối. Nếu cô ở lại, cô làm theo ý họ.”

Cô không nói gì.

Tôi nói, “Jake này, còn anh thì sao?”

Anh hỏi: “Anh có tìm thấy giày của chúng ta không?”

Tôi lắc đầu. “Nhưng anh có thể mượn giày của họ. Họ đi cũng giày

chừng cỡ của anh đấy.”

“Còn anh thì sao?”

“Trên phố Tám có cửa hàng bán giày.”

“Anh sẽ đi chân trần tới đó hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.