KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 353

“Những người đã rời khỏi đất nước này. Chúng tôi vô can.”

“Chúng tôi à?”

“Ông hỏi quá nhiều đấy. Họ đi cả rồi. Ngay cả xe của họ cũng không

còn tồn tại.”

“Nếu người của cô hành động theo lệnh cô thì các cô không vô can

đâu. Đó là âm mưu.”

“Đây là đất nước của các bộ luật và các phiên tòa. Chẳng có bằng

chứng nào hết.”

“Xe hơi thì sao?”

“Không còn tồn tại.”

“Cô sẽ không bao giờ được vô can vì tôi. Tôi sẽ tìm ra cô.”

“Tôi hy vọng thế đấy.”

Cách ba mươi mét, một xe cảnh sát giảm tốc độ xuống như bò.

Tôi nói, “Hãy ra đây mà gặp tôi, Lila. Hoặc trở về đi. Một trong hai

con đường ấy. Nhưng kiểu gì cô cũng bị hạ gục ở đây.”

Cô ta nói, “Chúng tôi chưa bao giờ bị hạ cả.”

“Chúng tôi là những ai?”

Nhưng không có câu trả lời. Cuộc gọi đã kết thúc. Chẳng có gì, ngoài

sự yên lặng ngu xuẩn của đường dây không còn cuộc hội thoại.

Cách ba mươi mét, chiếc xe cảnh sát dừng lại.

Tôi gập điện thoại đút vào túi.

Hai cảnh sát ra khỏi xe, bước về phía quảng trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.