KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 47

“Ông là nhà ngôn ngữ học à?”

“Tôi nói tiếng Anh,” tôi đáp. “Và tiếng Pháp. Và tại sao một phụ nữ

đánh bom lại muốn giết các trinh nữ chứ? Có rất nhiều đoạn văn bản thánh
tích bị dịch sai. Đặc biệt những chỗ nói tới các trinh nữ. Thậm chí ngay cả
Kinh Tân ước, có lẽ thế. Một số người nói rằng Đức mẹ Mary là người sinh

con lần đầu, thế thôi. Theo như tiếng Hebrew

[10]

. Không phải trinh nữ. Các

tác giả ban đầu chắc sẽ bật cười khi thấy chúng ta diễn giải từ đó thành
những gì.”

Theresa Lee không bình luận gì về chuyện đó. Thay vào đó cô hỏi,

“Ông có ổn không?”

Tôi hiểu câu đó là có ý tìm hiểu xem tôi có bị sốc không. Để xem liệu

có nên cho tôi đến chỗ tư vấn tâm lý không. Có thể nữ thám tử nghĩ tôi là
một người lầm lì lại đang nói quá nhiều. Nhưng tôi lầm. Tôi nói. “Tôi ổn,”
khiến cô trông hơi ngạc nhiên mà bảo, “Bản thân tôi sẽ thấy tiếc về phương
pháp tiếp cận. Ở trên tàu ấy. Tôi nghĩ ông đã đẩy cô ta qua miệng vực. Qua
thêm vài chặng dừng nữa thì có thể cô ta đã vượt qua được bất kì điều gì lúc
ấy đang khiến cô ta đau khổ rồi.”

Sau đó chúng tôi ngồi im lặng chừng một phút rồi viên trung úy to

lớn thò đầu vào gật đầu làm hiệu cho Lee ra hành lang. Tôi nghe tiếng nói
chuyện ngắn thầm thì rồi Lee trở vào bảo tôi đi lên phố 35 Tây với cô. Vào
đồn cảnh sát khu vực.

Tôi hỏi, “Vì sao?”

Lee ngần ngừ.

“Quy định thủ tục thôi,” cô nói. “Để đánh máy lời khai của ông, để

khép hồ sơ lại.”

“Tôi có quyền lựa chọn trong chuyện này không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.